Đầu rất đau, cứ như bị búa bổ, Đinh Nguyệt Hoa không khỏi đưa tay day hai thái dương, nhưng chẳng có tác dụng gì, đầu vẫn đau vô cùng. Cả người cô dường như đã tỉnh, chỉ có đầu óc là vẫn chưa, nó rối như một mớ bòng bong.
Cô trở mình, vốn chẳng muốn mở mắt ra, chăn đệm dưới người mềm mại như vậy, cô vẫn muốn ngủ thêm một lúc nữa, nhưng bỗng dưng cổ họng muốn khô khốc rồi.
Cô chỉ đành duỗi eo, mơ màng vừa ngáp vừa cựa mình ngồi dậy, song mí mắt lại như nặng ngàn cân, không sao mở ra nổi, chợt nghe bên tai có người cười nói: “Tỉnh rồi à?”
Cô không hề nghĩ ngợi, gật đầu theo bản năng. Người nọ đã ngồi xuống cạnh cô, một tay đỡ cô, tay kia đưa cốc nước lên miệng cô. Cô cũng chẳng suy nghĩ, mở miệng uống ngay một ngụm, âm ấm, ngòn ngọt, mát lành.
Nước cũng uống xong rồi, nhưng có gì đó không đúng lắm thì phải? Đột nhiên, cô giật bắn người một cái, tức khắc tỉnh táo lại hoàn toàn, mở to mắt ra: “Triển Chiêu?!”
Người nọ nhướng mày: “Cuối cùng cũng tỉnh rượu rồi.” Phải Triển Chiêu không?
“Sao huynh lại ở đây?” Đinh Nguyệt Hoa sợ đến xanh mặt, cúi đầu nhìn, thấy mình đã thay y phục mới: “Cái này, chuyện gì đã xảy ra vậy!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT