Quay lại nhà hoang, cô vào toilet rửa sạch người một lượt, thay đồ rồi chui vào túi ngủ.
Cô thì ngủ rất say, còn Phó Sở Khinh lại bị cảnh trong mơ làm cho tâm trí rối bời không yên.
Trong giấc mơ, anh thấy mình kéo cô lên khỏi suối nước nóng. Kiều Yên Nhu trắng như ngọc, chân trần dẫm lên tảng đá ướt, đôi mắt long lanh nước nhìn anh đầy yếu đuối, hai tay quấn lấy tay anh không rời, khiến những giọt nước đọng trên da cô lăn xuống chậm rãi.
Anh mở mắt, đôi mắt vốn tĩnh lặng nay lại gợn sóng. Trời bên ngoài đã sáng, anh lấy kính gọng vàng đeo lên.
Nếu không phải túi ngủ hơi khác thường anh còn tưởng cảnh trong mơ là sự thật.
Mãi đến khi các dị năng giả khác thức dậy, Kiều Yên Nhu mới từ từ tỉnh lại. Vừa mở mũ trùm đầu ra, một gương mặt phóng to xuất hiện trước mắt khiến cô giật mình, suýt nữa tụ nước tạo mũi tên để phản ứng. May mà kịp khống chế.
Ứng Kiệt nhìn cô như nhìn vật lạ: “Em bị sao vậy? Ngủ mà úp mặt xuống à?” Mang kính ngủ đã kỳ lạ rồi, còn kéo mũ trùm lên mặt nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT