Kiều Yên Như nghiêng người, hàng mi khẽ run lên, nhẹ giọng khuyên nhủ. Người đàn ông đang vùi mặt vào cổ nàng lại không có ý định dừng lại, môi mỏng vẫn không ngừng trêu đùa.

“Bên ngoài ban ngày nhiều người qua lại, nếu bị nghe thấy thì không hay đâu.” Hơi thở nàng gấp gáp, vẫn cố gắng thuyết phục.

Thẩm Lạc Hàn ngày thường luôn lạnh lùng, giờ đây đuôi mắt lại ửng đỏ, ánh nhìn tràn đầy dục vọng, như thể ngọn lửa có thể lan ra khắp đồng cỏ.

Hắn siết chặt hai tay, các đường gân nổi lên rõ rệt.

Kiều Yên Như cứ tưởng lời khuyên của mình có tác dụng, đang chuẩn bị đứng dậy thì Thẩm Lạc Hàn đã vòng qua ghế, nhẹ nhàng bế bổng nàng lên, sải bước đi vào trong phòng.

“Lát nữa nếu muốn rên thì cứ rên, đừng nén lại.” Giọng hắn khàn đặc, mang theo dục vọng rõ rệt.

Kiều Yên Như suýt nữa quên mất hắn có cách để khiến người khác không nghe thấy gì. Nàng còn chưa kịp nói gì, vừa hé môi đã bị hắn điên cuồng hôn xuống, đầu lưỡi hắn thuận thế xâm nhập, cuốn lấy đầu lưỡi nàng mà lm.

“Ưm…”

Thế giới như đảo lộn, lưng nàng chạm xuống tấm đệm mềm mại của chiếc giường. Thẩm Lạc Hàn chống tay hai bên người nàng, nhìn mái tóc đen dài xõa ra giường, đôi mắt ngập tràn sương mù mê ly, môi phấn khẽ hé, như mời gọi hắn hôn sâu.

Dường như cảnh tượng trước mắt khiến hắn hoàn toàn kích động, đôi tay siết lấy tay nàng, cúi đầu hôn nàng mãnh liệt.

“Đừng…” Giọng nàng mềm mại như nước, nhưng lại càng khiến người đàn ông trước mặt trở nên điên dại.

Thẩm Lạc Hàn nuốt trọn âm thanh chưa kịp thoát ra của nàng, không chút thương tiếc.

---

Tại phòng họp tầng một của căn cứ, vài người đàn ông đang vây quanh Trương Khả Tình trò chuyện, ai nấy đều có vẻ như muốn theo đuổi cô ta.

Cô ta là dị năng giả song hệ cấp trung hiếm có, lại xinh đẹp nổi bật. Từ lúc xuất hiện ở căn cứ, cô ta đã trở thành nữ thần trong mắt nhiều dị năng giả nam giới.

Trương Khả Tình bị trêu chọc đến bật cười, ánh mắt lại lướt về phía người đàn ông ngồi im lặng ở bên kia bàn họp.

“Anh này, cho hỏi xưng hô thế nào?” Cô ta lên tiếng hỏi.

Người ngồi đối diện có khuôn mặt tuấn tú, khí chất bất phàm. Ngày thường khi gặp người vẫn luôn cười, ánh mắt cong cong, nhưng nụ cười ấy chưa bao giờ chạm tới đáy mắt. Đa phần dị năng giả trong căn cứ đều sợ hắn, vì năng lực của hắn quá mạnh, mà con người lại vô cùng lãnh đạm.

Trong căn cứ của Thẩm Lạc Hàn có lời đồn thà tìm Thẩm Lạc Hàn còn hơn là tìm Quý Viễn Trầm. Hắn cực kỳ chán ghét những kẻ không có năng lực mà còn kéo người khác tụt lại phía sau.

Quý Viễn Trầm khẽ cúi đầu, như đang bị âm thanh nào đó thu hút sự chú ý.

“Anh Trầm?” Người ngồi bên cạnh nhẹ giọng gọi hắn.

Quý Viễn Trầm ngẩng đầu, đôi mắt phượng trầm tĩnh, toát lên vẻ lạnh lẽo đến tận cùng.

Trương Khả Tình hơi sững người. Không lâu trước đây, hắn luôn cười phong lưu, rất có sức hút. Giờ phút này, sao lại…

“Em Trương hỏi tên anh đấy.” Có người bên cạnh nhắc lại câu hỏi.

“Quý Viễn Trầm.” Hắn đứng dậy, đi ra ban công.

Trương Khả Tình nhìn theo bóng lưng hắn, thấy hắn ra ban công tìm sự yên tĩnh, vẻ mặt có phần thất vọng, nhưng cũng không đến làm phiền.

“Khả Tình này, tôi có viên tinh thể tang thi cấp trung…”

“Hay là xem phim nhé, tôi dẫn em đi…”

Ngoài ban công, tiếng trò chuyện sau lưng bị hắn bỏ ngoài tai. Quý Viễn Trầm dùng dị năng, nghe được tiếng rên nhẹ bị đè nén truyền từ tầng hai xuống. Âm thanh mềm mại ấy khẽ cào vào lòng.

Ánh mắt hắn tối lại, nhìn chăm chú vào một đóa hoa kiều diễm duy nhất nở rộ trên ban công, đang bị mưa lớn giội xuống.

Cơn mưa qua đi, phố xá và kiến trúc vẫn âm u, như chưa từng có gì thay đổi dưới dòng nước đổ.

---

Tại một căn phòng tầng hai, trước khi Kiều Yên Như tỉnh dậy, Thẩm Lạc Hàn đã phải xuống họp, trước khi đi còn cúi hôn nhẹ lên trán nàng.

Cô mơ màng tỉnh lại, sắc trời ngoài cửa sổ đã xám xịt.

Nằm thêm một lúc mới có sức mặc quần áo xuống giường. Thẩm Lạc Hàn đúng là đối xử với cô rất tốt, chỉ là quá mức không biết tiết chế.

Một lát sau, cô mở cửa phòng, hành lang dài chỉ có vài ngọn đèn yếu ớt, không gian tối tăm và quỷ dị.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play