Eđit: Cà Bông 🐡

Beta: Tắc Linh 🦉

______________

【 Phòng livestream này ít người xem quá đi 】

【 Mở ra nào, để xem thử… phó bản cấp D  《 Bệnh viện tâm thần Hà Lạc 》, phó bản cho tay mới, chẳng có gì hấp dẫn 】

【 Phó bản này hình như có ba hay bốn tân binh, đi thôi, tốn thời gian, lát nữa là đoàn diệt cả lũ 】

【 Cũng chưa chắc, tôi thấy có một người chơi có tên trên bảng xếp hạng, khá nổi tiếng 】

【 Là Văn ca đúng không? Người chơi lọt top 1000 năng lực cá nhân, vậy mà lại rớt vào phó bản tay mới, như thế có công bằng không? 】

【 Công bằng? Ha, ai cũng biết một tân binh đã tương đương nửa cấp khó rồi. Hắn mà mang theo bốn tân binh nữa thì phó bản cấp D lập tức biến thành cấp A, công bằng cái gì! 】

【 Khổ thật, tôi thà đi đánh phó bản cấp A  còn hơn. Dù sao phó bản A còn có phần thưởng tương xứng, chứ  cấp D ngoài đồng đội heo ra thì chẳng còn gì 】

【 Tôi thấy có một tân binh trông cũng đẹp trai đấy, mà chết sớm thế thì tiếc quá 】

【 Đẹp? Đẹp thì làm được gì? Ở trong trò chơi này, đẹp là thứ vô dụng nhất! 】

Bên ngoài phó bản là một thành phố trắng toát, được người chơi gọi là “Sảnh trung tâm của trò chơi”.

Lúc này, một lượt livestream mới đang được mở ra trong sảnh.

Ở quảng trường trung tâm, vài màn hình lớn đang trình chiếu. Mỗi vị trí xem có một mức điều kiện khác nhau để được theo dõi.

Có hai cách để vào xem: một là trả điểm tích lũy để mua vé vào cửa, hai là người xem đã từng vượt qua phó bản đó sẽ được phép vào miễn phí.

Vị trí càng đẹp, giá vé càng cao.

Sau khi mua vé, người xem có thể chọn phân tuyến riêng để theo dõi người chơi mình yêu thích, đồng thời có thể “đặt cược” người sẽ vượt ải. Nếu cược đúng, hệ thống sẽ trả thưởng gấp đôi điểm tích lũy.

Tỷ lệ chết trong phó bản rất cao. Có người thắng cược thì tích điểm nhân đôi, có người thua thì mất trắng, thậm chí “tán gia bại sản”.

Phó bản 《 Bệnh viện tâm thần Hà Lạc 》 là một phó bản cấp D dành cho tay mới, hiện đang chiếu livestream ở vị trí thấp nhất. Suốt nửa tiếng livestream, chỉ có hai ba người bỏ tiền vào xem, phần lớn chỉ ghé qua rồi thoát.

Mấy người bỏ tiền ra không muốn phí hoài vé, đành ngồi chờ hết giờ trong phòng livestream.

【 Mau diệt đoàn đi, tôi nhớ là nếu chết ngay đầu game sẽ được hoàn lại một nửa điểm tích lũy 】

【 Đừng vậy, Văn ca vẫn còn ở trong đó mà 】

【 Tin tưởng Văn ca, dù mọi người có chết thì Văn ca cũng sẽ vượt ải thôi 】

【 Văn ca? Là ai cơ? Một streamer hạng ba hạng tư ấy à, thôi đi 】

【 Còn mạnh hơn cái tên đang trốn sau màn hình gõ chữ như mày đấy 】

【 Ha? Tao là chuột hả? Có khả năng tao gõ được chữ ở đây thì cũng có nghĩa là tao đã vượt qua phó bản này rồi đấy nhé 】

Khi mấy người trong phòng livestream đang cãi nhau vì Văn ca, một dòng chữ đỏ như máu bất ngờ hiện lên giữa trung tâm phòng phát sóng.

【 Im đi! Phó bản sắp bắt đầu rồi 】

Cùng lúc đó, tất cả người chơi trong phó bản nghe được một thông báo vang lên:

【 Tám người chơi đã đăng nhập đầy đủ. Phó bản bắt đầu khởi động. Đếm ngược: 5… 4… 3… 2… 1… 】

“Phanh ——!”

Cánh cửa bị đẩy mạnh từ bên ngoài.

Một nữ y tá trưởng mặc áo blouse trắng, đội mũ có sọc xanh lam bước vào.

Cô ta trông còn rất trẻ, nhưng nét mặt nghiêm khắc, đuôi mắt rũ xuống, môi mím chặt lạnh lùng. Ánh mắt liếc qua từng người chơi, đầy căm ghét.

Đặc biệt là khi nhìn thấy giường phẫu thuật giữa phòng trống không, vẻ mặt nghiêm túc của cô ta gần như sụp đổ, trừng mắt quét một vòng, sau đó thô bạo kéo chiếc giường đi.

Cố Chiến không nghi ngờ gì, nếu lúc nãy cậu còn nằm trên giường, chắc chắn bây giờ đã bị kéo đi cùng giường rồi.

Mà bị kéo đi đâu thì… Không ai biết được.

Sau khi đưa giường đi, y tá trưởng quay lại.

Cô ta chậm rãi bước trong phòng, ánh mắt lướt qua từng người, cứ như đang chọn con heo tiếp theo đưa lên thớt.

“Bệnh nhân số 700, 701, 702, 703, 704, 705, 706, 707…”

Giọng nói lạnh lẽo vang vọng trong phòng.

“Đã đến giờ, yêu cầu tất cả bệnh nhân tiến hành khảo hạch trắc nghiệm!”

Ngay sau đó, hệ thống lập tức vang lên:

【 Nhiệm vụ chính của phó bản đã được công bố: 】

【 Giới thiệu nhiệm vụ: Các bạn hiện là bệnh nhân của Bệnh viện tâm thần Hà Lạc, nằm tại ngoại ô thành phố, xa rời đô thị ồn ào náo nhiệt, là nơi an dưỡng yên tĩnh tuyệt vời. Tuy nhiên, đáng tiếc là các bạn không chịu tin rằng mình bị tâm thần, và luôn muốn trốn khỏi nơi này. 】

Sau đoạn giới thiệu, là bộ đếm thời gian đang chạy. Tính tới thời điểm hiện tại, họ đã ở trong phó bản được 2 giờ 3 phút.

Dòng thời gian nhấp nháy đỏ rực, tạo ra cảm giác đè nén nặng nề.

“Chỗ này là cái nơi quái gì vậy? Còn khảo hạch cái gì? Tôi không làm nữa! Tôi muốn về nhà! Trả tôi về nhà!!”

Rốt cuộc có một người không chịu nổi áp lực nữa, ôm đầu lao ra cửa.

Tiếng hét của hắn khiến những người còn lại nhíu mày.

Còn chưa kịp chạy tới cửa, người đó đã bị y tá trưởng tóm lại.

Khóe miệng cô ta nhếch lên nụ cười lạnh, một tay túm gáy hắn, rồi đập mạnh đầu hắn vào tường.

“Bốp!”

Đầu người chơi kia đập thẳng vào tường, máu bắn tung tóe, não văng đầy sàn.

Căn phòng lập tức chìm trong im lặng.

Không ai dám liều mạng chạy nữa, ngay cả Cố Chiến – người vẫn còn đang chịu ảnh hưởng của thuốc – cũng lập tức vịn tường đứng dậy.

Nụ cười trên mặt y tá trưởng nhanh chóng biến mất. Cô ta lạnh lùng lau vết máu trên mặt, rồi nhìn các người chơi lặp lại một lần nữa:

“Yêu cầu tất cả bệnh nhân tiến hành khảo hạch trắc nghiệm!”

Bảy người còn lại đứng dọc theo tường.

Cố Chiến là người đến sau cùng, xếp cuối hàng.

Có lẽ vì mới có người chết, cả căn phòng không ai dám nói một lời. Chỉ còn tiếng giày cao gót của y tá vang vọng.

“Cộp… cộp…” vang lên trong căn phòng trống trải, hòa vào tiếng vang vọng lạnh lẽo.

Y tá không biểu cảm quét mắt một vòng, bắt đầu giảng giải nội dung trắc nghiệm:

“Đây là Bệnh viện tâm thần Hà Lạc. Các người, đều là những bệnh nhân mắc bệnh tâm thần nghiêm trọng.”

“Việc chẩn đoán có thể sai. Có lẽ các người vốn là người bình thường. Để tránh sai sót, bệnh viện đã thiết lập quy tắc trắc nghiệm hàng ngày. Nếu vượt qua trắc nghiệm, chứng minh các người là người bình thường. Nếu thất bại —— sẽ phải tiếp nhận trị liệu đặc biệt.”

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play