Eđit: Cà Bông 🐡

Beta: Tắc Linh 🦉

______________

【 Ngay từ đầu hắn cũng chỉ bị cuốn vào thôi, có lẽ chỉ là trùng hợp đứng đúng ở ven tường? 】

【 Không hẳn đâu, nhìn thái độ của NPC kia kìa, như thể cố ý chờ hắn lại gần ấy. 】

【 Vì hắn đã đưa tư liệu cho NPC mẫu thân mà, trước giờ chưa từng có ai kích hoạt điểm này cả. 】

Cố Chiến cũng rất bất ngờ, nhất thời không nói tiếp được gì.

Tiểu Linh lấy hết can đảm hỏi:

“anh… có thể giúp em tìm mẹ không?”

Bên tai vang lên âm thanh hệ thống:

【 Chúc mừng người chơi đã kích hoạt nhiệm vụ chi nhánh: 】

【 Mô tả nhiệm vụ: Đứa trẻ đáng thương thất lạc mẹ nhiều năm. Trái tim ngươi là sỏi đá sao? Vì sao không chịu giúp con bé một tay? 】

【 Có muốn nhận nhiệm vụ chi nhánh không? 】

“Ừm?” Cố Chiến hơi nhướng mày.

Cô bé ôm chặt con búp bê trong tay, thì thầm:

“em… nhớ mẹ lắm, em muốn được gặp mẹ một lần…”

【 Trời ơi thật sự có nhiệm vụ chi nhánh mới này, nhận đi!! Mau nhận đi!! 】

Cố Chiến hỏi:

“Có lẽ bà ấy vẫn còn ở bệnh viện… Nhưng làm sao em dám chắc là mẹ em vẫn còn sống?”

【 707 nhìn nhiệm vụ chi nhánh này mà thái độ y như đang xem nữ thần đối mặt với một tên si tình không có hi vọng 】

【 … 】

【 Hỏi vậy luôn đó hả! 】

【 Tên này đúng là không biết cách nói chuyện uyển chuyển, hắn không sợ NPC nổi giận rồi chơi chết hắn à? 】

【 … Sao ta có cảm giác cô bé này sắp khóc rồi 】

Tiểu Linh hoàn toàn không ngờ, mình lấy hết can đảm hỏi mà lại nhận được một câu trả lời tàn nhẫn như vậy.

Cô bé ngơ ngác cả người, ôm chặt con búp bê vào lòng, rồi không nhịn nổi nữa mà bật khóc:

“Hu hu…”

“…”

Cố Chiến cũng không nghĩ đến chỉ một câu nói của mình lại khiến con bé bật khóc.

Hắn luống cuống lùi về sau một bước:

“em… đừng khóc…”

“Hu oa——!”

Lời dỗ dành yếu ớt chẳng có tác dụng gì, Tiểu Linh như không nghe thấy hắn nói gì cả, ngẩng cổ khóc òa lên.

Không gian này không ngờ còn có tiếng vang vọng. Tiếng khóc the thé của cô bé dội lại khắp nơi, tạo thành một bản hợp tấu thống khổ đến mức khiến sắc mặt Cố Chiến cũng phải thay đổi.

【 Cười ch·ết mất, lần đầu tiên thấy hắn lộ ra biểu cảm phong phú như vậy luôn 】

【 Đáng đời, ai bảo làm cô bé con người ta khóc 】

【 Nhưng mà nói cũng đúng, từ khi người phụ nữ kia bước vào đã là 6 năm trước rồi, còn sống nổi không? 】

【 Phòng trừng phạt thả bao nhiêu thi thể người ra, biến thành tiêu bản lưu tại bệnh viện, cũng ở chỗ này mà… 】

Cố Chiến cảm thấy đây chính là thử thách lớn nhất mà cậu phải đối mặt kể từ khi bước vào phó bản —— làm sao để dỗ một cô bé đang khóc nức nở ngừng lại.

Cậu ngồi xổm xuống trước mặt Tiểu Linh, định giảng đạo lý với cô bé:

“Đừng khóc, anh sẽ giúp em tìm thử…”

Nhưng Tiểu Linh hoàn toàn không để ý đến cậu, vẫn tiếp tục khóc nức nở.

Cố Chiến bất lực, đành phải thỏa hiệp:

“Được được được, mẹ em vẫn còn sống, em có thể không khóc nữa không…”

Kết quả, hắn vừa mới nói đến chữ “còn sống”, tiếng khóc của Tiểu Linh lập tức im bặt.

Cô bé đôi mắt đỏ hoe, giống như một chú thỏ nhỏ, nhìn chằm chằm Cố Chiến:

“Thật sao? Mẹ em… thật sự còn sống?”

“…”

Đến nước này rồi, Cố Chiến cũng chẳng tiện nói gì khác nữa, chỉ đành gật đầu:

“Ừ, còn sống… em nói em có thể cảm giác được bà ấy ở đây, vậy em có biết chính xác là ở đâu không?”

Tiểu Linh dừng lại cảm nhận một lúc, đột nhiên chỉ về một hướng:

“Bên kia.”

Cố Chiến ngẩng đầu nhìn theo.

Cậu đang đứng sát tường, không thể cảm nhận rõ phương hướng, nhưng từ góc độ này… rõ ràng là ngoài Trụ Viện Lâu.

Mà vừa hay, cậu cũng đang định ra ngoài Trụ Viện Lâu để kiểm tra một chút.

Cố Chiến nói:

“anh sẽ giúp em tìm, nhưng em phải đưa anh thứ gì đó. Nếu không, dù anh có tìm được mẹ , bà ấy cũng sẽ không chịu theo anh quay lại.”

Tiểu Linh do dự một lúc lâu.

Bên người cô bé chẳng có thứ gì cả… chỉ có con búp bê trong tay.

Nghĩ nghĩ một lúc, cuối cùng cô bé vẫn đưa búp bê cho Cố Chiến:

“Cho anh cái này, mẹ em làm nó đó, bà ấy nhất định sẽ nhận ra!”

Cố Chiến nhận lấy búp bê, rồi lại nhìn cô bé một cái.

Cô bé nhỏ đứng co ro trong góc tường, ngoan ngoãn đến mức khiến người ta mềm lòng.

Con bé chắc chắn vẫn còn điều gì đó giấu giếm. Cố Chiến biết, giờ có hỏi cũng không ra gì.

Cậu cầm búp bê rời khỏi không gian sát tường.

Trở về phòng bệnh chưa được bao lâu, những người khác cũng lục tục quay về.

Đây là đêm đầu tiên Cố Chiến ở lại bệnh viện tâm thần Hà Lạc.

Trong phòng bệnh chỉ có ba chiếc giường, rõ ràng là không đủ dùng.

Văn ca chiếm một chiếc, Triệu Tiểu Nguyệt là nữ sinh duy nhất nên được phân một chiếc.

Còn lại một giường cuối…

Mọi người nhìn nhau một chút, phát hiện Cố Chiến đã ngồi ở góc phòng, một nam sinh liền không khách khí leo lên giường nằm luôn.

Thật ra thì ngủ dưới đất cũng không sao cả. Dù gì cũng đang ở trong phó bản, ai lại yêu cầu điều kiện sinh tồn cao sang?

Nhưng Cố Chiến ngủ dưới đất không phải vì khiêm nhường, cũng chẳng phải vì giành không lại.

Mà là bởi vì —— đêm nay cậu vốn không định ngủ.

Sau khi tắt đèn, căn phòng nhanh chóng chìm vào yên tĩnh.

Mọi người đều nằm yên trên giường của mình. Dù không ngủ được, cũng chẳng ai dám đứng dậy…

Chừng hai mươi phút sau, Cố Chiến bắt đầu nghe thấy tiếng ngáy vang lên lác đác.

Đa số mọi người đã ngủ cả rồi.

Lúc này, cậu lặng lẽ đứng dậy, rón rén đi về phía cửa phòng bệnh.

Cửa phòng không khóa, hành lang bên ngoài vẫn sáng đèn.

Cố Chiến vừa đến gần cửa, thì nghe tiếng “kẽo kẹt” vang lên từ giường phía sau, ai đó động đậy.

Cậu quay đầu lại nhìn thoáng qua —— là Triệu Tiểu Nguyệt đang nằm gần cửa ra vào.

Triệu Tiểu Nguyệt vốn chưa hề ngủ, vừa thấy Cố Chiến định rời đi, cô liền vội vàng làm động tác ra hiệu —— 10 giờ rưỡi tối sẽ có người đi kiểm tra phòng! Cậu ra ngoài bây giờ nhất định sẽ bị phát hiện!

Nhưng Cố Chiến chẳng để tâm, lặng lẽ mở cửa, rời khỏi phòng.

Triệu Tiểu Nguyệt sốt ruột đến phát điên, nhưng lại không thể đứng dậy cản cậu.

Bên cạnh cô là Văn ca, nếu cô mà bật dậy thì Văn ca nhất định sẽ tỉnh dậy. Như vậy, hành tung của Cố Chiến sẽ bị lộ!

Cô chỉ còn cách cố nhịn, giả vờ xoay người trên giường như đang ngủ.

Tên này…

Giữa đêm khuya, rốt cuộc định đi đâu chứ!

Bất kể Triệu Tiểu Nguyệt có kinh ngạc thế nào, thì Cố Chiến đã rời khỏi phòng.

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play