Khi nét bút cuối cùng vừa đặt xuống, như thể lời cầu nguyện của cô được thần linh nghe thấu, cánh cửa phòng bệnh kẽo kẹt mở ra.
Dư Nguyện quay đầu lại, người mà ban nãy không hề hồi âm tin nhắn giờ đã xuất hiện ở cửa phòng bệnh. Chàng trai trẻ cao ráo, tuấn tú, mái tóc đen rũ lòa xòa trước trán. Hệt như cái nhìn đầu tiên khi họ gặp gỡ, khắp người anh vẫn còn vương vấn sự ướt át do mưa, ngay cả đôi mắt trong veo ấy cũng nhuốm vẻ ẩm ướt của đêm mưa.
Ướt đẫm.
Lạc Lạc vừa được bố mẹ đưa đi, giờ chỉ còn lại một đống đồ chơi và vài ba viên sô cô la nằm rải rác trên giường.
Bằng không, cậu bé đã ngay lập tức chạy đến ôm chầm lấy anh mà gọi anh Trần Tri Nhượng.
Dư Nguyện đá tung chăn xuống giường, vốn dĩ cô cứ ngỡ hôm nay sẽ không gặp được anh, thế mà giờ đây niềm vui nhỏ bé trong lòng lại khó mà kìm nén được. 
“Trần Tri Nhượng, sao anh lại đến đây?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play