Khoảng khắc này nước mắt bất chợt rơi.
Dòng lệ ấm nóng trượt dài trên gò má.
Giọng Dư Nguyện nghẹn lại, lại cảm thấy sụt sịt như tỏ vẻ đáng thương, thật là không có khí phách.
Cô cố gắng giữ giọng nói ổn định, cũng phải cố gắng hết sức nói trọn câu: “Trần Trị Nhượng anh không thể giả vờ như không thấy em khóc sao. ”
Giống như lần trước vậy.
Chàng trai không hiểu phong tình, khẽ nhíu mày nhìn cô cố chấp nghiêm túc: “Rõ ràng là nhìn thấy rồi mà.”
Vu Nguyên lắc đầu dùng tay áo lau nước mắt trên mặt. Cô muốn khóc nhưng cũng muốn cười: “Nếu anh giả vờ không thấy, em có thể nhanh chóng sắp xếp lại cảm xúc của mình, nhưng anh cứ khăng khăng vạch trần, em cảm thấy mình chịu uất ức không thể nhịn được.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT