"Vẫn còn mà." Dư Nguyện khẽ cúi đầu lấy đồ, ánh mắt vô tình lướt qua lại bắt gặp ánh nhìn của Trần Tri Nhượng, cô bỗng chốc trở nên luống cuống, đôi tai như muốn bốc hỏa. “Em nghĩ anh đã ăn sáng rồi.”
Nói rồi, cô chia cho Lâm Lâm một nửa rồi lại đưa thêm cho Trần Tri Nhượng hai cái, đúng kiểu mưa thuận gió hòa, san sẻ đều cho tất cả.
Lâm Lâm bóc một cái ăn, thấy vẻ mặt đỏ bừng của cô, liền không trêu nữa mà nghiêm túc nói: “Ê Dư Nguyện, cái này ngon thật đấy.”
Má Dư Nguyện vẫn còn vương vấn chút hồng, cô khẽ ấp úng: “Nếu chị thích, lần sau em sẽ bảo mẹ mua nhiều hơn.”
Đúng lúc đó, một chiếc xe màu trắng từ từ dừng lại bên đường. Người tài xế thấy họ lỉnh kỉnh hành lý đứng trước cửa, liền hạ cửa kính xuống gọi: “3977?”
"Vâng, là bọn cháu ạ." Lâm Lâm vội vàng dùng giấy dầu gói gọn nửa cái bánh đang ăn dở rồi nhét vào túi. Cô nàng vội vàng xách vali vừa chạy vừa vẫy tay chào tài xế.
Cả nhóm tụ họp tại trạm xe, không khí náo nhiệt hẳn lên khi họ làm thủ tục kiểm vé rồi lên đường.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT