Vương Khiếu và Vương Lăng có chút nhìn không nổi, xúi giục Tiểu Lang Cẩu hướng Thôi thị kêu vài tiếng, Thôi thị sợ tới mức vội ngậm miệng, cực nhanh bước ra khỏi viện ngoài.
“Sam Nhi tỷ, tam bá nương của tỷ sao lại như vậy?” Lăng Oa nhìn nước miếng trên cửa viện, tức giận phồng má.
“Thật không có giáo dưỡng.” Tiểu Bát gật đầu phụ họa.
Phó Vân Sam cười bưng nước, hắt lên cửa, trong nháy mắt rửa sạch vết bẩn trên cửa: “Nhìn, không phải sạch sẽ rồi sao? Lăng Oa, Khiếu Tử ca, các ngươi cũng mau trở về đi, lát nữa nên ăn cơm tối rồi.”
Vương Khiếu lớn hơn Phó Vân Sam ba tuổi, đã có thêm vài phần trầm ổn, tuy rằng cũng rất tức giận Phó gia khi dễ Phó Vân Sam như vậy, nhưng cũng biết đây là gia sự của Phó gia, bọn họ không quản được.
Lúc này, gật đầu liền mang theo Vương Lăng và hai con Tiểu Lang Cẩu đi, trong lòng quyết định sáng sớm ngày mai sẽ nhờ người đưa tin cho ông ngoại, nhờ ông lại kiếm hai con Tiểu Lang Cẩu tới, tặng cho Sam Nhi, những bá nương kia Sam của Nhi dám động thủ Sam Nhi, liền để Tiểu Lang Cẩu đi cắn bọn họ.
Hắn càng nghĩ càng hưng phấn, bắt đầu vươn dài thân mình nhanh chóng đi, hùng hổ sinh phong, Lăng Oa bước đôi chân ngắn nhỏ ở phía sau phí sức theo, trong miệng còn lẩm bẩm Thôi thị đáng đời bị Thất Lang kéo rớt dây lưng các loại lời nói.
Phó Vân Sam bên này tiễn đi Vương gia huynh đệ, liền vào phòng ngủ của Sở thị, nghênh đón ánh mắt lo lắng của Sở thị và Phó Tiễn Thu, trong lòng ấm áp, bĩu môi tủi thân tiến đến bên giường Sở thị chui vào lòng Sở thị.
“Nương, tam bá nương đánh ta, đầu đau lắm.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play