“Tâm Lan, hôm nay ai trực trong cung?” Ngọc Phi lập tức sa sầm mặt, quay đầu hỏi nữ quan phía sau.
“Bẩm nương nương, là Tâm Hồng.” Đôi mắt Tâm Lan lướt qua sự kinh ngạc, người nào lại to gan như vậy, dám chạy đến hoàng cung làm càn!
Ngọc Phi gật đầu, liếc nhìn Sở thị, phân phó nói: “Ngươi dẫn người Phó gia đến Tụy Ngọc Cung chờ trước đi, ta đi gặp Hoàng thượng!”
“Mẫu phi, con đi cùng người.” Bạch Hân Nguyệt tiến lên, vẻ mặt hối hận khó chịu: “Đại tỷ vì để con nhìn cháu trai cháu gái mới dẫn bọn họ vào hoàng cung, nếu không...”
Ngọc Phi lắc đầu: “Con ở lại cùng cha mẹ và huynh trưởng tỷ tỷ của con về trước, ta đi rồi về ngay.”
“Không cần.” Sau lưng bách quan, một giọng nói trong trẻo vang lên, mọi người tránh ra, nhường một lối đi, một nam nhân mặc mãng bào màu đỏ sẫm, đầu đội ngọc quan, mặt lạnh lùng xuất hiện trước mặt mọi người, đôi lông mày vốn yêu mị ẩn hiện sự lạnh lùng, bờ môi mỏng xinh đẹp mím lại thành một đường thẳng, người quen hắn đều biết hắn đã thực sự nổi giận!
“Dì theo Phó bá phụ Phó bá mẫu về Tụy Ngọc Cung đi, chỗ phụ hoàng ta đi một chuyến, dù sao đi nữa, bọn họ là khách quý của hoàng gia chúng ta, có kẻ nào dám hành sự trong hoàng cung, thì phải có gan gánh chịu hậu quả!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT