Phó Vân Sam không hề hay biết sờ soạng dải lụa đỏ trơn mượt lạnh lẽo, khóe mắt khóe môi đều là ý cười, trán đeo trâm hoa hải đường đỏ hơi lay động, tôn lên làn da trắng nõn nhỏ bằng bàn tay của Phó Vân Sam, càng làm nàng thêm diễm lệ động lòng người.
Giai nhân như vậy, khiến người ta phải ngoái nhìn.
Lâu Trọng rủ mắt nhìn Phó Vân Sam, giữa đôi mày tú lệ không khỏi nhuốm vẻ quyến luyến, bờ môi mỏng màu hồng từ từ cong lên một nụ cười, mười ngón tay thon dài đặt lên vai nàng khi Phó Vân Sam không hề hay biết: “Nếu nàng muốn học, ta trước tiên truyền khẩu quyết cho nàng, chờ nàng thuộc khẩu quyết, ta lại dạy nàng chiêu thức, được không?”
Phó Vân Sam dĩ nhiên vô cùng vui vẻ liên tục gật đầu, ánh mắt nóng bỏng và nôn nóng, hận không thể lập tức biết múa Xích Luyện vậy!
Lâu Trọng nở nụ cười, khẽ bật cười, khuôn mặt tuấn tú như ngọc bớt đi vẻ công tử ăn chơi trác táng, thêm vài phần cảm giác khó nói, Phó Vân Sam nhất thời nhìn đến ngây ngẩn, Đông Thanh đứng bên cạnh cúi đầu, liếc mắt nhìn thấy hai người nhìn nhau, trên mặt mỗi người đều mang thần sắc cổ quái, không khỏi tò mò, muốn đến gần nhìn kỹ, không ngờ dưới chân giẫm phải một cành cây khô, phát ra tiếng kẽo kẹt.
Phó Vân Sam hoàn hồn, liếc nhìn Đông Thanh: “Đông Thanh, sao vậy?”
“Không, không có gì.” Đông Thanh ngẩng đầu, đón lấy ánh mắt ‘ngươi đứng yên đó, nhúc nhích làm gì’ của Lâu Trọng, nuốt nước bọt, vội vàng lắc đầu: “Ta đi xem rau củ đã chất hết lên xe chưa?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT