Phó Nghênh Xuân nhìn nàng một cái, hung hăng trừng nha đầu kia, xoay người đi về phía vườn hoa. “Thúy Nhi, đừng cho người khác đi theo.”
“Vâng, thiếu nãi nãi.” Nha đầu áo bông xanh lục tên là Thúy Nhi nhìn nha đầu thân cận kia cười khinh bỉ một tiếng, cầm áo choàng, vặn eo đi theo: “Thiếu nãi nãi, áo choàng của người, trời lạnh, người chú ý thân thể một chút.”
Đi ra khỏi viện, đến đình bên hồ trong vườn hoa, Phó Nghênh Xuân kéo kéo lông thỏ hai bên áo choàng, hít sâu một hơi khí lạnh, mười ngón tay vuốt lên bụng dưới, quay đầu nhìn nha đầu: “Thúy Nhi, mấy ngày nay ta nhìn thấy cơm là muốn nôn, còn buồn nôn ói mửa, ngươi nói, ta có phải là…”
“A! Vậy kinh nguyệt của thiếu nãi nãi có bình thường không?” Thúy Nhi vẻ mặt vui mừng, nhìn Phó Nghênh Xuân.
Phó Nghênh Xuân ngẩn ra, lắc đầu: “Kinh nguyệt tháng này của ta còn chưa tới…”
“Vậy thì đúng rồi! Ta nhớ kinh nguyệt tháng trước của thiếu nãi nãi là mùng hai tháng mười một, bây giờ đã là ngày mười một tháng mười hai rồi, thiếu gia là giữa tháng trước và cuối tháng đã tới phòng thiếu nãi nãi, tính ra…” Nàng cười cong cả mắt, xách vạt váy quỳ xuống đất: “Chúc mừng thiếu nãi nãi, người có hỉ rồi! Nhà chúng ta sắp có tiểu thiếu gia rồi!”
“Thật sao?” Phó Nghênh Xuân kinh ngạc trợn to mắt, mười ngón tay xoa đi xoa lại trên bụng dưới, trên mặt đầy ý cười, nhìn nha đầu trước mắt vô cùng vui mừng, vươn tay đỡ nàng, Thúy Nhi vội đứng dậy, đỡ cánh tay Phó Nghênh Xuân: “Thiếu nãi nãi nhất định phải cẩn thận, ta nghe các bà mụ nói, ba tháng đầu an thai là quan trọng nhất.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play