“Trung Vương phủ bây giờ chẳng qua chỉ là một cái vỏ rỗng hào nhoáng, mấy người con trai của Trung Vương gia hoặc là bị ném ở biên quan không hỏi không han, hoặc là bị sắp xếp ở một nơi hẻo lánh nào đó làm quan nhỏ như hạt vừng hạt đậu, người duy nhất ở lại kinh thành có tư chất bình thường chỉ giữ một chức hư ở Hàn Lâm viện, lại còn là con thứ!”
“Vinh quang mấy chục năm, cũng đủ rồi.” Ở bên cạnh vua như ở cạnh hổ, ở lại bên cạnh Hoàng thượng cũng chưa chắc là chuyện tốt.
Cố Hoài Dương cười cười, đột nhiên hạ thấp giọng nói: “Người con thứ này cưới đúng là đại tiểu thư Đế Sư phủ, Phó Thiếu Ngưng, minh châu trong lòng bàn tay của Phó Cảnh.”
“Ồ?” Phó Vân Sam hứng thú, giục Cố Hoài Dương kể thêm, Cố Hoài Dương cười: “Năm đó Trung Vương đang được Hoàng ân nồng đậm, Hoàng thượng đích thân ban lương duyên, hai vị tiểu thư Đế Sư phủ đồng thời gả cho hai người con trai của Trung Vương, nhị tiểu thư gả cho đại công tử Vương Cẩm Đường, đại tiểu thư gả cho tứ công tử Vương Thủy Tuấn, mười dặm hồng trang, trăm dặm tiệc rượu, náo nhiệt trọn ba ngày. Đáng tiếc, chưa đầy hai năm, đại công tử bị điều về Giang Châu phía Nam làm tri huyện, nhị công tử tam công tử bị phái đi trấn thủ biên quan, một Nam một Bắc, mấy năm cũng không được gặp mặt…”
Nói đến cuối cùng, ngữ điệu của Cố Hoài Dương cũng dần trầm xuống, thở dài một tiếng.
Hoa không đỏ trăm ngày, huống hồ là Hoàng ân?
Phó Vân Sam lắc đầu, nắm lấy lời của Cố Hoài Dương hỏi lại: “Nhị tiểu thư Đế Sư phủ là…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play