Phó Cảnh ngắm nghía hoa văn tinh xảo trên chiếc chén trong tay, dường như không nghe thấy lời hắn nói, mãi đến khi Phó Minh Hiếu nói xong toàn bộ sự việc, Phó Cảnh mới cười nói: “Quả nhiên là kế hay, vậy tại sao kết quả lại là người của Đế Sư phủ bị đánh gãy chân ném đến trước cửa phủ?”
“Cái, cái này… Nhị thúc…” Trán Phó Minh Hiếu đổ mồ hôi: “Cháu…”
“Ai là nhị thúc của ngươi? Ngươi là cháu của ai?!” Phó Cảnh cười nâng tay ném chén trà đi, Phó Minh Hiếu trợn to mắt không dám né, chén trà đập vào trán hắn, phát ra tiếng ‘bộp’, máu đỏ tươi lập tức trào ra, Phó Minh Hiếu đưa tay ôm vết thương quỳ phịch xuống đất, hạ giọng nói: “Nhị công tử, nô tài sai rồi.”
“Ngươi chỉ mong người trong thiên hạ đều biết ngươi và Phó gia có xích mích? Muốn người khác chú ý đến ngươi sao?” Phó Cảnh rũ mắt nhìn hắn: “Ngươi còn có thể ngu hơn nữa không?”
Phó Minh Hiếu liên tục dập đầu: “Nô tài sai rồi, nô tài không dám nữa.”
“Ý này là ai đưa ra?” Phó Cảnh rót một chén trà, nhấp một ngụm.
“Nhị đệ của nô tài.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play