“Không dám.” Phó Minh Lễ hành lễ, bị Phó Ngu giơ tay ngăn lại: “Đi, ta dẫn các ngươi vào.”
Hai nam nhân trung niên lộ vẻ kinh ngạc, cười tiến lên thi lễ: “Đại bá, mấy vị này là…”
“Bọn họ là ân nhân cứu mạng của đại bá nương các ngươi! Duệ nhi, Nhu nhi, các ngươi trước thay đại bá ở đây tiếp đãi khách nhân, ta dẫn mấy vị quý khách đi gặp đại bá nương các ngươi.”
Hai người vội cung kính đáp lời, nhìn Phó Ngu dẫn mấy người vào phủ, đi về phía vườn tiếp khách.
Trong vườn sen, cảnh tượng nhộn nhịp, hàng trăm chậu cúc nở rộ rải rác, hơn mười loại cúc trình diễn một bữa tiệc thị giác.
“A, ngươi xem, đóa cúc này có hai màu, một trắng một hồng, thật đẹp.” Một cô nương mặc váy hồng trắng cười tán thưởng đóa hoa trước mắt, dung nhan xinh đẹp, giọng nói trong trẻo, như tiếng suối reo tí tách, rất dễ nghe.
Một cô nương lớn tuổi hơn ở bên cạnh liếc nhìn đóa hoa nàng khen, mím môi cười: “Ngươi có biết đóa hoa này tên gì không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT