“Sam nhi, không được nói bậy!”
Phó Minh Lễ bước nhanh đi tới, hô hấp hỗn loạn, trên trán đầy mồ hôi, vừa nhìn liền biết là vội vàng chạy về.
“Lão Ngũ, nghe xem khuê nữ tốt của ngươi nói chuyện với cha mẹ như thế nào đi?!” Phó Minh Hiếu lạnh lùng chỉ vào Phó Vân Sam mắng: “Cha mẹ thiếu nó ăn uống sao? Hay là thiếu nó mặc?” “Ngươi đường đường là khuê nữ do tú tài sinh dưỡng, lễ nghĩa liêm sỉ ở đâu? Chẳng lẽ còn không biết chừng mực bằng một khuê nữ thường dân của ta sao?”
Phó Bán Hạ kéo kéo tay áo Phó Nghênh Xuân, ghé vào tai nàng ta cười nhỏ: “Nó vốn dĩ không bằng Xuân tỷ, cái gì mà khuê nữ tú tài, phì.”
Phó Nghênh Xuân liếc nhìn tay Phó Bán Hạ kéo tay áo nàng ta, trong mắt lóe lên vẻ khinh thường, trên mặt lại treo nụ cười: “Coi chừng để nó nghe thấy.”
“Nghe thấy thì nghe thấy, hừ.” Phó Bán Hạ không thèm để ý bĩu môi, nhưng cũng không lên tiếng nữa.
Phó Minh Lễ “bịch” một tiếng quỳ xuống trước mặt Phó lão gia tử và Dương thị, chưa lên tiếng đã dập đầu ba cái: “Cha, nương, là lỗi của con không dạy dỗ tốt Sam nhi, xin cha nương xem nó còn nhỏ...”
“Đừng lấy cái này làm lý do!” Dương thị lớn tiếng kêu, giận dữ: “Nhìn xem con nhà ai trong thôn dám nói chuyện với trưởng bối như vậy? Ngay cả tiếng gia gia nãi nãi cũng không gọi?! Nó giỏi rồi đúng không? Biết trộm đồ trong nhà bán lấy tiền rồi đúng không...”
“Nãi nãi nói sai rồi, công thức là của con, không phải của Phó gia!” Phó Vân Sam lẫm liệt đứng sau lưng Phó Minh Lễ, khóe miệng cong lên nụ cười châm biếm, ánh mắt một lần nữa nhìn về phía Phó lão gia tử, ánh mắt thanh lương: “Gia gia còn chưa trả lời con, cha có phải là con ruột của gia gia không?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play