Phó Vân Sam kinh hỉ trừng lớn mắt, nhào vào lòng Phó Minh Lễ: “Cha tốt nhất!”
“Đứa nhỏ này...” Phó Minh Lễ cười: “Cha đi đây, các ngươi ở nhà chiếu cố nương thật tốt nhé, đừng chọc nãi nãi tức giận.”
Mấy đứa nhỏ liên tục gật đầu, chân trước tiễn Phó Minh Lễ đi, chân sau liền đổi áo vải thô chạy lên núi hái hoa tiêu, đào tiểu hồi hương cùng rễ cam thảo.
Vì người Lạc Biên Phủ thích ăn cay, Phó Vân Sam chuẩn bị làm gia vị cay nồng, ngoại trừ bột mì khó kiếm, những nguyên liệu khác đều rất dễ tìm, đồ vật trong nhà đều bị Dương thị nắm giữ, đừng nói bột mì trắng, sợ là bột ngô nàng cũng không lấy được, nàng nghĩ mấy ngày cũng không có cách, đành phải mượn tạm Vương thẩm bột mì, chờ kiếm được tiền rồi trả.
Cắt lấy chút hoa tiêu chưa chín hẳn cuối cùng trên cây hoa tiêu lần trước phát hiện, lại hái một ít quả tiểu hồi hương chín mọng, mấy huynh muội trốn tránh mò đến nhà Vương thẩm.
Mấy ngày trước từ trấn trên trở về, mấy huynh muội Phó Vân Sam rảnh rỗi là chạy lên núi, khắp nơi đào nguyên liệu, không thể để ở nhà thì lén lút đưa hết đến nhà Vương thẩm, ớt ở thôn quê cũng là đồ hiếm, nàng đành phải nhờ Vương thúc đến trấn trên tìm Hứa Trường Thanh xin một ít, còn bỏ tiền mua một ít vỏ tôm nhỏ không ai cần.
Lăng Oa và ca ca Vương Khiếu sớm chờ bọn họ, thấy mấy người tiến vào, cười híp mắt khoe công: “Đều phơi khô rồi, ta và ca ca cầm cào liên tục lật, khô cong luôn.”
Phó Vân Sam vui mừng chạy tới xem nguyên liệu trong cái nia, dùng tay nhẹ nhàng bóp, quả nhiên không còn chút hơi ẩm nào.
“Thật sao, Lăng Oa, Khiếu Tử ca, hai người thật giỏi.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play