“Lão gia, đó là nhi tử mà chúng ta khổ cực nuôi lớn mà…” Hứa mẫu khóc không ngừng được, Hứa phụ thở dài, cười khổ với thê tử: “Nếu ngươi không làm, nhi tử của chúng ta làm sao đến mức vì cùng người yêu tương thủ mà bị ngươi bức ra khỏi Hứa gia, nhập vào nhà người khác!”
Tiếng khóc của Hứa mẫu ngừng lại, trở về liền bệnh nặng một trận. Loan Thanh La mang theo nhi tử đến thăm, bị Hứa phụ chặn ở ngoài viện, không cho nàng ta vào. Sau Hứa Trường Thanh mang theo Phó Tiễn Thu và một đôi nhi nữ đến thăm bệnh của Hứa mẫu, trên đường gặp Loan Thanh La, bị nàng ta thị uy, Hứa phụ tức giận, đuổi nàng ta và con trai ra hậu viện, không cho đến tiền viện nữa.
Cuối tháng tám, Hứa Trường Thanh chính thức nhập trạch Phó gia, đổi tịch văn, trở thành con rể ở rể của Sở Ký, Thanh Hà nhất thời nghị luận xôn xao, nhưng phần lớn là chúc phúc cho bọn họ.
Ngày thứ hai từ Lạc Biên trở về, Phó Vân Sam mang theo Phó Minh Lễ đến thôn Tam Gian Phòng, Thanh Các đi theo. Một đường tìm được nhà của Lý bà tử đã nói dối gạt nàng năm đó, lại phát hiện, nhà bà ta cửa đóng chặt, khóa đã rỉ sét, dường như đã lâu không có ai trở về ở.
Phó Vân Sam trong lòng lộp bộp một tiếng, thầm hoảng hốt, Lý bà tử này chẳng lẽ đã bị Phó Minh Hiếu giết người diệt khẩu rồi?
“Các ngươi tìm Lý gia nãi nãi sao?” Viện tử sát vách nhảy ra một nha đầu búi tóc đuôi sam, nhảy nhót đến trước mặt hai người, cười hì hì nói: “Nương ta nói Lý gia nãi nãi bị người có tiền ở trấn trên đón đi hưởng phúc rồi, không trở về nữa đâu! Các ngươi muốn tìm bà ấy thì đến trấn trên đi…”
“Nhị Nha, nói chuyện với ai đấy? Còn không mau về giúp nương dỗ dành đệ đệ con!” Trong viện vang lên tiếng phụ nhân đanh đá quát, tiểu nha đầu lớn tiếng đáp, nói với với bọn họ: “Ta phải về rồi…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT