Lâu Trọng đưa người đến nhà của ông ngoại hắn, sai người mời đại phu.
“Thế nào rồi? Tỷ tỷ ta đều không sao chứ?”
Đại phu lắc đầu, cười nói: “Nghỉ ngơi vài ngày là không sao. Bất quá, chân của nha đầu kia có lẽ sẽ để lại sẹo, kỵ nhất là ăn đồ chua cay, vài ngày nữa ta sẽ đến.”
“Vâng, đa tạ đại phu.” Phó Vân Sam thở phào nhẹ nhõm, ý bảo Bạch Cập tiễn đại phu ra cửa, nàng cũng thở phào nhẹ nhõm, xoay người đi tìm Lâu Trọng và Đoạn Thiếu Phủ, chuyện hôm nay dù thế nào cũng nhờ có bọn họ, nàng nên đích thân nói lời cảm tạ, sau đó…
Ánh mắt nàng trở nên lạnh lẽo, dĩ nhiên nên tìm ai tính sổ thì đi tìm người đó!
Bạch Cập cười tiễn đại phu ra cửa, tiện thể đưa tiền khám bệnh và tiền thuốc, đi theo bốc thuốc.
Trong phòng, Đoạn Thiếu Phủ cúi đầu uống trà, đôi mắt thanh tú thỉnh thoảng lướt qua người bạn tốt sắc mặt lạnh lùng bên cạnh, cười: “Sao lại có vẻ muốn giết người vậy?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT