“Ca, cái gì là bát bát tịch a?”

Phó Tư Tông cười giải thích: “Cái gọi là bát bát tịch, %là chỉ chín cái áp trác điệp, tám cái tiểu oản thái, tám cái đại oản thái. Chín cái áp trác thái là lương điệp, 3 cái quả khô điệp, 3 cái tươi quả rau điệp, 3 cái món mặn điệp, tượng trưng cho cửu cửu quy nhất; tám cái tiểu oản thái có lạnh có nóng, 是指九个压桌碟八个小碗菜八个大碗菜九个压桌菜为凉碟ý là biết lạnh biết nóng; tám cái đại oản dùng chưng, hầm, chiên, xào, nấu phương pháp thỉnh lên tịcbữa h, ý nghĩa đại đoàn viên, đại phát tài.”

“Ách.” Phó Vân Sam có chút kinh ngạc, bất quá là người hai nhà ngồi cùng nhau ăn cơm, nàng trước kia tưởng bát bát tịch bất quá là bát lãnh bát nhiệt thái, không nghĩ tới bên trong còn có những cách nói này, này…… Thật sự xứng với hai chữ long trọng!

Trong lòng nhịn không được khinh thầm, xem ra, Phó lão gia tử có đôi khi sĩ diện cũng là có chỗ tốt!

“Đại tỷ thật xinh đẹp……” Bên tai đột nhiên vang lên tiếng kêu của tiểu Bát, Phó Vân Sam ngẩng đầu, liếc mắt một cái nhìn đến Phó Tiễn Thu một thân tân trang.

Thân trên là hoa lụa màu xanh lá giữ nguyên dạng, chỉ ở chỗ vạt áo khép lại thêu hai cái hoa Phượng Tiên màu hồng phấn, phần ở trước ngực lỏng lẻo được buộc lên, thân dưới là váy màu hồng phấn sắc có Phượng Tiên hoa tố trù bị Sở thị dùng kim tuyến móc vài đóa Phượng Tiên hoa thật lớn, khi đi lại hoa văn ẩn ẩn hiện lên, xinh đẹp dị thường.

“Thật xinh đẹp.” Phó Vân Sam lên tiếng tán thưởng, nàng là lần đầu tiên thấy kỹ xảo thêu chân thật như vậy, vài đóa Phượng Tiên hoa kim tuyến thật sự quá xinh đẹp.

Phó Tiễn Thu đỏ mặt tức giận trừng mắt nhìn Phó Vân Sam, trong tay nắm chặt lược đi đến trước giường Sở thị: “Nương, ngươi xem bọn họ.”

Sở thị cười tiếp nhận lược kéo nữ nhi ngồi xong, một bên chải đầu cho nàng một bên nói: “Nữ nhi nhà ai dung nhan đẹp? Nữ nhi nhà ai mềm mại như hoa? Nhà ai chờ duyên trăm năm? Nhà ai cưới nữ mới đáng tin?”

“Nương……” Phó Tiễn Thu hai tròng mắt ửng đỏ, nước mắt vừa ngừng lại tràn ra hốc mắt, trong miệng lại thấp giọng khẽ than: “Không cầu kim ngân đầy nhà, không cần tài đấu cao ngàn trượng. Chỉ nguyện lòng hắn biết lòng ta, tình thâm ý trọng dài miên man.”

“Hài tử ngoan……” Sở thị hốc mắt cũng có chút ướt, búi trụy hoa kế phức tạp cho Phó Tiễn Thu, lưu hai sợi tóc rũ đến trước ngực, đẩy nàng đến trước mặt Phó Tư Tông, Phó Tư Tông cười từ trong lòng móc ra một đóa hoa vải Phượng Tiên hoa màu hồng phấn, nhẹ nhàng cài trên búi tóc của muội muội: “Muội muội gả trước, ca ca cài hoa trâm. Gia môn vì thân khai, nhất thế hộ thân an.”

“Ca……”

Phó Vân Sam cười hì hì từ ống tay áo móc ra bông tai mình đã chuẩn bị sẵn, bạc chế thành sợi ôm lấy hạt châu màu tìm, dưới hạt châu là dây kết màu hồng phấn, dây kết  (#) thật dài, đeo vào tai, vừa lúc rũ ở trên vai, cực kỳ tố nhã tinh xảo.

(#) dây kết:

</><>“><>><>><>><>><>><>><>><>“>

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play