Trong phòng, Phó Vân Sam cắn răng nhúng tay vào nước nóng khử trùng, lật đi lật lại mấy lần, đến khi tay đỏ bừng mới lấy ra, chỉ huy: “Bạch Chỉ đút Đại tỷ uống sâm thang, Đàn Hương vén chăn lên, nương và Tiểu Hồi nâng chân Đại tỷ lên…”
“Tam cô nương, không được, đại cô nương không uống được sâm thang!” Bạch Chỉ giọng run run, đều gấp khóc.
Phó Vân Sam tim thắt lại, cắn môi, hung hăng nói: “Nạy miệng ra, đổ vào!”
Đàn Hương tiến lên nạy miệng Phó Tiễn Thu ra, Bạch Chỉ run tay đổ sâm thang vào, Phó Vân Sam nhìn tỷ tỷ mặt trắng như giấy, ngực từng đợt từng đợt đau nhói: “Đại tỷ, tỷ không nghĩ cho bản thân cũng phải nghĩ cho cha nương và đứa bé trong bụng, tỷ nhẫn tâm để cha nương đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh, sống dở chết dở sao? Tỷ nỡ để đứa bé trong bụng ngay cả ánh bình minh cũng không thấy đã rời khỏi nhân thế sao? Đại tỷ…”
Khóe mắt Phó Tiễn Thu trào ra nước mắt, Bạch Chỉ mừng rỡ nói: “Đại cô nương uống sâm thang rồi, nàng nuốt rồi…”
“Đại tỷ, ta bắt đầu đây!”
Phó Vân Sam hít sâu một hơi, cúi người, trong ánh mắt kinh hãi của mọi người trong phòng, đưa bàn tay đã khử trùng vào hạ thân Phó Tiễn Thu, quả nhiên sờ thấy hai bàn chân nhỏ, nàng cắn răng động tay cẩn thận chỉnh lại vị trí thai nhi, khó khăn lắm mới sờ được đầu đứa bé, đã mồ hôi đầm đìa, bà đỡ bên cạnh sợ hãi ngã ngồi xuống đất, chỉ vào nàng, lắp bắp: “Ngươi, ngươi…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT