“Được.” Liễu Nguyệt Mi lùi lại hai bước, khẽ khom người hành lễ với Phương phu nhân và Phương lão gia, liếc nhìn Phó Vân Sam đang lén véo cánh tay, khóe môi cong lên một nụ cười, cúi đầu theo sau Phương Chi Hành rời đi.
Phó Nghênh Xuân hận đến ngứa răng, con tiện nhân kia, tướng mạo còn không bằng nha đầu bên cạnh nàng ta, rốt cuộc là làm sao quyến rũ được Phương Chi Hành! Nàng ta có chỗ nào không bằng nó?! Tiện nhân!
“Người đâu, lôi hắn ra đánh chết tươi rồi ném đi!” Phương phu nhân lạnh mặt sai bảo người bên cạnh, Phương lão gia vừa muốn mở miệng cầu xin, Phương phu nhân đã trừng mắt liếc qua, Phương lão gia im bặt, phất tay áo rời đi.
Nam nhân ôm lấy hạ bộ kêu la thảm thiết: “Các ngươi không thể giết ta, là Phó tam thiếu nãi nãi bảo ta đến, là nàng bảo ta đến…”
“Nhét miệng hắn lại, lôi ra ngoài!”
Có bà tử đáp lời, túm lấy quần áo hắn nhét vào miệng rồi lôi ra ngoài sân bắt đầu đánh túi bụi!
“Còn không mau mặc quần áo cho nãi nãi các ngươi?!” Thấy đám nha đầu hầu hạ ngây người, Phương phu nhân lại quát lạnh một tiếng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT