Không cần Tư Mệnh nói nàng cũng biết tác dụng của xạ hương, phụ nữ có thai ngửi nhiều sẽ sẩy thai, con gái chưa xuất giá ngửi nhiều, sợ là cả đời không thể mang thai!
Phó Vân Sam từ trên người lấy ra trâm cài Phó Hổ Phách tặng, để Tư Mệnh xem, Tư Mệnh chỉ ngửi một chút, liền nhổ đầu trâm ra, cũng rỗng ruột, đầy bột xạ hương.
Phó Vân Sam không nói hai lời, quay đầu đi phòng Bạch Hân Nguyệt đòi lại cây trâm kia của nàng, ở cùng một chỗ, quả nhiên vẫn là rỗng ruột!
Nàng lạnh mặt đem đồ đạc thu lại, đi Hứa gia thăm Phó Tiễn Thu, không hề nhắc tới chuyện Phó Hổ Phách và trâm cài.
Mười ngày sau, nhận được lời mời của Phó Nghênh Xuân, mời nàng đến Phương gia một chuyến, Phó Vân Sam đúng hẹn mà đến.
Phó Nghênh Xuân đầy đầu châu ngọc, một thân hoa phục, vặn eo từ xa đã gọi Sam muội muội. Nhìn eo nàng ta, Phó Vân Sam cười, Phương Chi Hành một kẻ tàn phế, cũng khó trách nàng còn ta có tâm tình vào mùa đông mà còn trang điểm thành như vậy ra ngoài chiêu ong dẫn bướm!
“Phương thiếu nãi nãi.” Phó Vân Sam khẽ nghiêng người, Phó Nghênh Xuân giả vờ thân mật bóp nàng một cái, Bạch Tô khom người hành lễ, Phó Nghênh Xuân liếc nhìn nàng, kinh ngạc nói: “Ôi chao, bên cạnh Sam muội muội còn có một người xinh xắn lanh lợi như vậy, nàng không lên tiếng, ta còn tưởng rằng nàng cũng là tiểu thư đấy, làm nha đầu thật là uổng phí.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play