Phó Cát Cánh oa một tiếng khóc lớn: “Vân Sam tỷ, ta không cố ý! Ta cũng không ngờ tiểu cô lại thật sự chém xuống, ô ô……”
“Được rồi, đừng khóc nữa, cẩn thận thương……” Phó Vân Sam thở dài, giúp nàng lau nước mắt: “Vì sao nàng ta chém ngươi?”
Phó Cát Cánh khóc thút thít nghẹn nói: “Chúng ta tối hôm qua đến trấn trên xem đèn, nãi bảo nương ta ở trong viện chẻ củi. Nương ta bị cảm lạnh, nửa đêm sau bắt đầu phát sốt, đầu đau từng cơn từng cơn. Cha ta sáng sớm đi tìm Lý lang trung bốc thuốc cho nương ta. Nãi lại bảo nương ta chẻ củi, ta liền nói chờ cha ta trở về chẻ, nãi nói ta bất hiếu chỉ biết sai khiến cha, ta cãi lại vài câu, tiểu cô muốn đánh ta, nương ngăn cản không cho đánh, tiểu cô liền đẩy nương ta sang một bên, còn mắng nương là tiện nhân thông dâm! Chết ở đâu thì chết! Ta tức giận, liền chỉ vào nàng ta rống, có bản lĩnh ngươi cứ chém chết ta, chém đi chém đi, ngươi không chém ngươi mới là tiện nhân thông dâm……”
Nàng thở hổn hển, sợ sệt nhìn Phó Vân Sam: “Vân Sam tỷ, ta biết sai rồi……”
“……” Phó Vân Sam cạn lời, đưa tay vuốt vuốt tóc nàng: “Tính tình của nãi và tiểu cô ngươi lại không phải không biết, miệng lưỡi bọn họ độc địa, làm việc chưa bao giờ suy xét hậu quả, ngươi cứ như vậy cùng bọn họ làm càn, người chịu thiệt chỉ có chính mình!”
“Ta chính là muốn rời xa bọn họ, không để bọn họ khi dễ cha ta và nương ta!” Phó Cát Cánh bĩu môi: “Vân Sam tỷ, cứ tiếp tục như vậy, nương ta sớm muộn gì cũng bị bọn họ giày vò chết! Ta thà chịu thiệt cũng không muốn nhìn cha nương ta bị bọn họ xem như súc vật mà khi dễ!……”
Ngoài cửa, Phó Minh Tín ôm mặt, nước mắt đầy mặt, Phó Minh Lễ thở dài một tiếng, hạ thấp giọng gọi một tiếng: “Tứ ca……”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play