Sở Tê Nguyệt mím môi, cười lạnh lùng: “Nếu không có Vân Sam cứu ta, có phải ngươi cũng sẽ nói như vậy với ngôi mộ đầy cỏ khô không, ngươi không ngờ tới...”
“Ta...” Vương Sanh nghẹn lời, nắm lấy tay áo của Sở Tê Nguyệt, không ngừng lắc đầu: “Ta, ta không cố ý! Ta... Xin lỗi...”
“Vương Sanh, thứ tình yêu này ta không cần!” Sở Tê Nguyệt giật lại tay áo, nhấc chân đi vào trong viện: “Ngươi vẫn nên trở về bên cạnh nương tử và con ngươi đi.”
“Ta không...” Phó Vân Sam ra hiệu cho tiểu tư ngăn Vương Sanh đang muốn xông vào viện: “Vương Sanh, tổn thương chính là tổn thương, không phải ngươi nói một câu vì yêu là có thể xóa bỏ!”
“Sao lại không thể?!” Vương Sanh lớn tiếng: “Ta yêu Nguyệt nhi, Nguyệt nhi cũng yêu ta! Chúng ta có thể bắt đầu lại! Đúng, chúng ta có thể tìm một nơi không ai biết chúng ta để bắt đầu lại, nương ta có cháu trai, sẽ không ép ta nạp thiếp sinh con nữa...”
“Vương Sanh...” Sở Tê Nguyệt quay đầu lại: “Nương ngươi sẽ để cháu trai của bà cả đời làm con vợ lẽ sao? Nếu bà muốn ta thoái thê biến thiếp, ngươi sẽ làm gì?”
“Không!” Vương Sanh lắc đầu: “Nàng là thê tử duy nhất của ta trong đời này, ta tuyệt đối sẽ không để nương làm như vậy!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play