Huyện nha cách Sở Ký vốn cũng không xa, vòng qua một con phố là đến, cả nhà ai cũng không mở miệng, chỉ lặng lẽ đi về nhà.
Ngoài cửa nhà, Cố Hoài Dương cười đón: “Lão gia, phu nhân, các cô nương đã về, lão phu nhân chờ đến sốt ruột rồi...” Lời còn chưa dứt thì phát hiện ra thần sắc không đúng của cả nhà, lời chưa nói hết cũng không nói nữa.
Phó Vân Sam cười chào hỏi hắn, phân phó nói: “Cố thúc, ta và hai vị tỷ tỷ có chút lời muốn nói với cha nương, phân phó người đừng đến gần phòng khách.”
“Dạ, Tam cô nương.” Cố Hoài Dương lui ra, gọi tiểu tư phân phó xuống.
Trong phòng khách, Phó Minh Lễ thở dài một hơi, cười cười với về phía Sở thị đang lo lắng, nước mắt của Sở thị lập tức rơi xuống: “Tướng công...”
“Đừng khóc đừng khóc, ta không sao, không có chuyện gì hết...” Phó Minh Lễ nói, hốc mắt cũng không nhịn được mà đỏ lên, Phó Vân Sam lặng lẽ đi tới, ngẩng đầu lên: “Cha, cha còn có nương, còn có chúng con, chúng con sẽ không để cha thương tâm.”
Phó Minh Lễ nước mắt lưng tròng, cúi người vùi đầu vào vai con gái, thân thể không ngừng run nhẹ: “Cha biết, cha luôn luôn biết, các con đều ở bên cạnh cha, chỉ có các con ở bên cạnh cha! Cha ta sao có thể nói ra những lời như vậy, sao có thể chứ...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT