Phó Minh Lễ đến tiền viện, trong viện không một bóng người, hắn đi đến đầu bên kia, gõ cửa nhà Phó Minh Tín.
Phó Cát Cánh hé ra khe cửa, thấy là Phó Minh Lễ, vui vẻ lộ ra nụ cười, quay đầu nói với người trong phòng: “Cha, là Ngũ thúc đến.”
“Mau cho Ngũ thúc con vào.” Phó Minh Tín vừa đứng dậy, vừa bảo con gái mở cửa, Phó Minh Lễ cười xoa đầu Phó Cát Cánh, đặt đồ trong tay lên án kỷ bên cạnh cửa.
Phó Minh Tín liếc mắt nhìn đồ vật, thở dài: “Nương đuổi đệ ra ngoài à?”
Phó Minh Lễ cười khổ một tiếng, không đáp lời mà lấy từ trong lòng ra một gói bạc vụn đưa cho Phó Minh Tín, Phó Minh Tín ngẩn người, vội đẩy lại cho hắn: “Cái này... ta không thể nhận!”
“Tứ ca!” Phó Minh Lễ gọi một tiếng, nhất quyết nhét đồ vào lòng hắn: “Nghe nương Lăng Oa nói huynh và tứ tẩu đều bị thương, biết trong tay các huynh không dư dả chắc chắn không có bạc bốc thuốc, số bạc này không nhiều, trước chữa bệnh cho huynh và tứ tẩu đi đã.”
Phó Minh Tín còn muốn từ chối, Phó Cát Cánh kéo kéo vạt áo hắn: “Cha, nhận đi, đầu nương đều chảy máu rồi, Lý lang trung nói mùa hè trời nóng, không mau chữa trị sẽ sinh mủ...”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play