Nụ cười trên mặt Tưởng thị lập tức cứng đờ, nhìn Thôi thị tiến gần Phó Vân Sam, nhíu mày: “Làm gì có bí phương nào! Sao tam đệ muội lại tới đây?” bà ta nhớ rõ Dương thị đã nói nặng lời, không ai được phép đến, bà ta và Phó Minh Đệ vẫn là mượn danh nghĩa đi trấn trên làm việc mới ra khỏi nhà.
“Sao, ngươi có thể đến, ta lại không thể đến, đây là đạo lý gì?” Thôi thị liếc nhìn Tưởng thị một cái, hừ một tiếng.
Tưởng thị mở miệng còn muốn nói gì đó, Thôi thị đã quay đầu nhìn Phó Vân Sam cười: “Sam nhi, bí phương gì vậy? Nói ra cho tam bá nương cũng nghe một chút! Con không thể chỉ cho nhà lão nhị mà bỏ qua tam bá và ta, chúng ta không giống như một số người ngoài mặt thì tỏ ra tốt với con, sau lưng lại xúi giục người khác giở trò xấu...”
Vừa nói, ánh mắt vèo vèo bắn về phía Tưởng thị, Tưởng thị bĩu môi, vẻ mặt lười để ý tới bà ta, nói với với Phó Vân Sam: “Sam nhi, chuyện này nhị phòng chúng ta nhận ân tình của ngũ phòng các con, sau này có chuyện gì khó làm cứ đến nói với ta và nhị bá của con, có thể giúp được chúng ta nhất định giúp!”
“Dạ, cám ơn nhị bá nhị bá nương.” Phó Vân Sam liếc nhìn Thôi thị đang sốt ruột, cười.
Tưởng thị hài lòng gật đầu rời đi, Bạch Hân Nguyệt cùng Phó Vân Sam trao đổi ánh mắt, lộ ra vẻ ngầm hiểu, Bạch Hân Nguyệt xoay người đưa Tưởng thị đến bàn ăn.
Nhìn hai người rời đi, Thôi thị bĩu môi, cười nịnh nọt đi đến bên cạnh Phó Vân Sam: “Sam nhi, nhị bá nương của con khôn lỏi lắm đó, sao con có thể đem bí phương cho bà ta chứ?” Vừa nói, vừa nhìn ra phía cửa, hạ thấp giọng nói: “Lần trước muốn cha con xuất ngân lượng mua mạ chính là nhị bá con bày mưu, xúi giục tam bá con đứng ra, con không biết đâu, hai vợ chồng bọn họ đều là cáo già, nào giống như ta và tam bá con đều là người thật thà...”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play