Phó Vân Sam càng nghĩ càng thấy thân phận của Lâu Trọng không đơn giản, nàng đem tất cả những chuyện xảy ra xung quanh hắn từ khi quen biết Lâu Trọng đều hồi tưởng lại một lượt, tự mình phân tích trong lòng, Lâu Trọng có thể mở được chuỗi tửu lâu thì gia cảnh nhất định giàu có, có một người ông ngoại được xưng là thần y, gia thế hẳn là bất phàm, người ngoài nhìn hắn hành vi khoa trương ăn chơi trác táng nhưng thực tế làm việc kín đáo cẩn thận, biết tiến thoái đúng mực, khí chất trên người càng không phải là con em nhà buôn bình thường có thể so sánh!
Nhưng mà…
Phó Vân Sam đột nhiên có chút nản lòng, nàng đối với kinh thành không biết gì cả, dù biết Lâu Trọng có những chỗ không tầm thường này cũng đoán không ra hắn rốt cuộc là thân phận gì!
Nhiều nhất là định nghĩa cho Lâu Trọng bốn chữ, không phú thì quý!
“Sam nhi?” Phó Tư Tông thấy muội muội có chút không đúng, vỗ vỗ nàng.
Phó Vân Sam hồi thần, cười cười với Phó Tư Tông: “Vốn định moi Lâu Trọng một bữa cơm, hiện tại chỉ có thể tự móc tiền mua đồ ăn rồi.”
Phó Tư Tông đổ mồ hôi, Phó Minh Lễ trừng mắt nhìn nữ nhi một cái: “Không lớn không nhỏ, Lâu công tử là ân nhân cứu mạng của nhà chúng ta, con không thể thờ ơ như vậy……”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT