“Bốp!” Phương phu nhân một chưởng vỗ lên đầu nhi tử: “Ăn nói lung tung! Con mới bao lớn mà muốn mạo xưng người bốn mươi tuổi, làm sao có thể? Câm cái ý niệm này cho ta, chuẩn bị thi Hương cho thật tốt đi! Ta nghe phụ thân con nói, Phó gia Lục lang ở Ân Khoa thi Viện được án thủ, nói không chừng lần này thi Hương cũng có thể trúng cử, con không thể để người ta đè xuống, nghe thấy không?”
“Nương, người sao lại giống như phụ thân!” Phương Chi Hành không kiên nhẫn hất tay Phương phu nhân ra: “Hắn ba năm không đụng sách vở, mới học nửa năm trúng Đồng Sinh là may mắn, đậu tú tài có gian lận! Uổng công người cùng phụ thân còn nâng hắn lên, ta không tin hắn lần này thi Hương còn có thể trúng!”
Nói xong, xoay người rời đi, vừa đi vừa khoát tay: “Ta còn có việc, đi về trước đây.”
Phương phu nhân lắc đầu: “Đứa nhỏ này...”
Trương ma ma má ở một bên cười không lên tiếng.
Phương Chi Hành ra khỏi viện của Phương phu nhân, theo bản năng muốn đi viện của Phó Nghênh Xuân, đi được nửa đường lại dừng lại, Phó Minh Hiếu không làm cháu đích tôn của Đế Sư phủ được, Phó Nghênh Xuân chó má cũng không phải, hắn còn như vậy ba ba đi viện của nàng ta làm gì?
Phương Chi Hành nhíu mày, hắn không quên chuyện bị nàng câu dẫn thiết kế, nếu không, cha mẹ cũng sẽ không qua loa giúp hắn chọn một vị quan gia tiểu thư hạ đẳng làm vợ, nghĩ đến người vợ dung mạo tầm thường kia, Phương Chi Hành mặt đầy xui xẻo, xoay người đi về phía hoa viên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play