“Như vậy không tốt sao?” Phó Tư Tông có chút khó hiểu.
Phó Vân Sam lắc đầu: “Ca ca chọn thư đồng phải là người có thể giúp huynh chạy việc vặt, làm được việc chân tay, còn phải có thể giúp huynh ứng phó một số người mà huynh không muốn gặp, hắn làm sao có thể được?!”
Phó Tư Tông bừng tỉnh gật đầu.
Bỏ qua người thứ ba, mấy người phía sau cũng đều bị Phó Vân Sam bác bỏ, đến cuối cùng, chỉ còn lại người thứ ba và người cuối cùng.
“Ca ca, huynh xem người thứ ba.” Phó Vân Sam nhỏ giọng nói: “Ánh mắt hắn bình tĩnh không gợn sóng, không kinh không sợ, khí chất trầm tĩnh, giữa ngón trỏ và ngón cái có vết chai mỏng, vừa nhìn đã biết là người thường cầm bút, nếu ta không đoán sai, người này hẳn là gia cảnh sa sút bất đắc dĩ mới phải tự bán mình.”
Phó Tư Tông đánh giá nam hài kia một phen, rất tán thành.
“Xem lại người cuối cùng.” Phó Vân Sam nhướng mày, cười: “Đôi mắt của hắn, trong veo như nước, trên mặt luôn mang theo nụ cười. Chu Nha Tử nói người ở đây đều là không còn cách nào sinh sống nên tự nguyện bán thân, một đứa trẻ tự bán mình mà vẫn giữ được thái độ tích cực lạc quan, ca ca cảm thấy hắn lớn lên sẽ là người đơn giản sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT