Chu thị vội nén nước mắt, trừng mắt nhìn ngục tốt, ngẩng đầu đau lòng nhìn con trai: “Đại Lang à, con nói lại với nương và cha con xem, con thật sự đã làm ô uế sự trong sạch của Hà cô nương, làm… khi dễ nàng ấy sao?”
Dù là Chu thị cũng không thể nói ra lời làm ô uế sự trong sạch của cô nương, ấp úng nửa ngày chỉ nói ra hai chữ khi dễ.
“Nương, con không cố ý…” Thần sắc đau khổ của Phó Đại Lang khựng lại, lùi về phía sau hai bước, trên mặt hiện lên một tia hoảng sợ, môi khô nứt mấp máy hồi lâu, đột nhiên mở ra, vẻ giận dữ chậm rãi nhuộm lên cả khuôn mặt: “Là do ả đàn bà đó ép con! Là nàng ta ép con…”
“Con thích nàng ta như vậy, sao nàng ta có thể thay lòng đổi dạ?” Phó Đại Lang nhào tới, nắm lấy tay Chu thị: “Nương, chẳng phải nương và cha đã nói sao? Không có được thì thà hủy hoại, người khác cũng đừng hòng có được! Con làm như vậy có gì sai chứ?!”
Thân thể Phó Minh Hiếu và Chu thị đồng thời cứng đờ, không dám tin nhìn Phó Đại Lang.
“Đồ mà ta không có được mà hắn Phó Minh Lễ có được thì sao? Rồi có một ngày ta sẽ hủy hoại hắn!” Năm đó nói câu này, Phó Đại Lang chỉ mới sáu tuổi, đang nằm trên giường ngủ. Mà hắn vì chỉ thiếu một bậc để đỗ tú tài mà canh cánh trong lòng với Phó Minh Lễ, trằn trọc suốt đêm, hận đến cực điểm mà ghé tai nói nhỏ với Chu thị, lại không biết bị con trai nghe được.
Chu thị ngẩn ngơ nhìn Phó Đại Lang, lại quay đầu nhìn Phó Minh Hiếu một cái, trong lòng trăm mối cảm xúc ngổn ngang, nắm lấy tay con trai gào lên một tiếng: “Đại… Đại Lang à…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play