“Nô tỳ không có, là Tam thiếu gia hắn...” Phó Nghênh Xuân nào chịu nghe nàng nói xong, chỉ nghe được một câu liền định tội nàng, giơ tay lên tát thêm một cái: “Đồ không biết xấu hổ, mới vào phủ mấy ngày đã muốn leo lên giường chủ tử! Đừng tưởng rằng ngươi lớn lên xinh đẹp...” Nói đến đây, Phó Nghênh Xuân nhìn nhìn mặt nàng, tuy sắc mặt tái nhợt nhưng vẫn có thể nhìn ra là một mỹ nhân, trong mắt Phó Nghênh Xuân hiện lên vẻ lạnh lẽo: “Người đâu, đánh cho ta! Cứ nhắm mặt mà đánh!”
“Ta là nha đầu của Tam thiếu phu nhân, ngươi chỉ là một di nương, ngươi không có quyền đánh ta...” Tiểu Ý xoay người muốn chạy, bị Phó Nghênh Xuân túm lấy cánh tay, nha đầu phía sau nàng ta vội vàng tiến lên hai người, mỗi người giữ một cánh tay, khiến nàng không thể động đậy.
Phó Nghênh Xuân đắc ý cười với Tiểu Ý: “Vậy thật là hết cách, hiện tại trong phủ này ta là lớn nhất, ta muốn đánh ngươi thì đánh ngươi!” Nàng ta cười yêu kiều, lấy tay đỡ cây trâm vàng trên đầu, chậm rãi nói: “Đến cả cái miệng kia của nó cũng đánh cho ta! Khi nào đánh đến mức nó không thể gặp người, không thể nói chuyện thì mới dừng tay!”
“Dạ, di nương.” Mấy nha đầu xắn tay áo lên đánh vào mặt Tiểu Ý.
Trong chốc lát, trong hoa viên chỉ nghe thấy tiếng bạt tai vang lên.
Thư đồng không đành lòng, tiến lên nói: “Phó di nương, Tam thiếu gia không thích chờ người, ngài xem ngài có nên qua đó không?”
Phó Nghênh Xuân gật đầu, liếc nhìn Tiểu Ý một cái, xoay người rời đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play