“Đúng vậy! Tiểu cô nương là muội muội của Phó án thủ? Thật là…” Nha dịch kia đáp lời, đang muốn khen Phó Vân Sam vài câu, nhưng sau khi nhìn rõ dung mạo của Phó Vân Sam, sắc mặt liền biến đổi.
Lúc này Phó Vân Sam cũng nhìn rõ dáng vẻ của nha dịch này, thật khéo lại chính là nha dịch từng ăn vạ nàng và ca ca ở gần Phùng Hoa Lâu khi đến trấn trên!
Nàng cười như không cười liếc nhìn nha dịch kia, miệng nhỏ khẽ mở, phát ra tiếng “ồ…” kéo dài.
“Ha ha, đây không phải là thân thích xa của Hứa công tử sao? Là tiểu nhân mắt vụng về, ngày đó mạo phạm cô nương và Phó án thủ, còn xin cô nương đại nhân đại lượng…” Nha dịch kia bị ánh mắt như cười như không của Phó Vân Sam nhìn đến phát run, cười khan hai tiếng, vội vàng cúi người chắp tay xin lỗi.
Phó Vân Sam nhướng mày: “Quan gia nói gì vậy, là ta và ca ca cản đường của quan gia.”
Nha dịch kia vốn ôm tâm tư kiếm thêm chút tiền thưởng nên mới nhận việc báo tin mừng này, không ngờ chạy đến Phó gia một chuyến không gặp ai, đang bực bội muốn ném tờ báo hỷ ở Phó gia, thế mà đụng phải một người họ Vương, móc bạc ra dẫn bọn họ đến đây, lại gặp phải một người quen như vậy. Nhìn trang viên khí phái sau lưng Phó Vân Sam, trán nha dịch bắt đầu đổ mồ hôi, không khỏi lật đi lật lại hồi tưởng lại ngày đó ngoài tống tiền ra hắn có làm chuyện gì quá đáng khác không…
“Sam nhi?” Phó Minh Lễ có chút khó hiểu, Phó Vân Sam cười cười, từ trong tay áo lấy ra một ít bạc vụn đưa qua: “Làm phiền mấy vị quan gia chạy một chuyến.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT