Phó Minh Tín nhìn Phó lão gia tử, há miệng muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng một câu cũng không nói, xoay người rời khỏi đại sảnh.
Phó Minh Nghĩa tức giận kêu lên một tiếng, chạy ra khỏi đại sảnh.
Phó lão gia tử nhìn sắc mặt của đại nhi tử, lắc đầu thở dài, nghiệt duyên, nghiệt duyên mà!
Lúc này, Phó Minh Lễ đang ở trong viện của con trai chỉ đạo Phó Tư Tông học tập. Phó Tư Tông tuy đã đăng ký ở thư thục trong trấn, nhưng vì tiến độ thư thục chậm, nên ở nhà chuyên tâm nghiên cứu. Chỗ nào không hiểu thì hỏi Phó Minh Lễ, hai cha con đều là người cực kỳ thông minh, một người dạy một người học, thông suốt, suy một ra ba, hai cha con đều có thu hoạch!
Trần Trung dẫn Phó Minh Tín và Phó Minh Nghĩa vào đại sảnh tiếp khách, đi mời Phó Minh Lễ đến.
“Tứ ca, Lục đệ, sao hai người lại đến vào lúc này? Ăn tối chưa? Ta đi bảo Tê Nguyệt làm thêm…” Trong cả Phó gia, người có quan hệ tốt với Phó Minh Lễ nhất cũng chỉ có hai vị huynh đệ này, Phó Minh Lễ chưa vào đại sảnh đã từ xa chào hỏi.
Phó Minh Nghĩa vội ngăn lại: “Ngũ ca, đừng làm phiền Ngũ tẩu, bọn đệ ăn tối rồi mới đến. Là, là…” Hắn ấp úng mấy tiếng cũng không nói ra được nguyên do, cuối cùng tức giận dậm chân, nhìn Phó Minh Tín một cái: “Đệ không nói được, Tứ ca, huynh nói đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT