Vương thúc bừng tỉnh ngộ, vỗ trán một cái: “Ta sao lại không nghĩ tới điểm này, là Vương thúc ngu dốt, chỉ lo tới chuyện làm ăn của mình, thật là quá ích kỷ, số ngân lượng này chúng ta chia đều! Bất quá...” Hắn cười khan một tiếng: “Hiện tại Vương thúc còn chưa bắt đầu kiếm ngân lượng, cháu cứ ứng trước, đợi Vương thúc kiếm được ngân lượng, lập tức trả lại cháu...”
“Chuyện này vốn là việc nhà của chúng ta, sao có thể để Vương thúc móc ngân lượng, chuyện này cứ như vậy quyết định!” Phó Vân Sam cười hì hì lắc đầu: “Vương thúc khi nào đi huyện nha, ta và cha ta cùng đi với thúc...”
“Ta về trước làm một cái giá cả ước tính, chậm nhất ngày mai chúng ta qua đó. Vừa hay nhận vụ làm ăn này, cũng tốt cho đám gia hỏa vẫn luôn không có việc gì làm kia tìm chút việc để làm.” Vương thúc ha ha cười một tiếng: “Đi! Ta cùng cháu đi nói với cha cháu, ta sợ cái đầu thư sinh của cha cháu nghĩ không thông chuyện hối lộ này!”
Phó Vân Sam hắc hắc cười, nàng đang có chút lo lắng làm sao nói với cha nàng đây, có Vương thúc cùng đi, càng tốt: “Được.”
Không ngoài dự đoán của hai người, Phó Minh Lễ chưa nghe hai người nói xong đã lên tiếng phản đối, chuyện hối lộ nhận hối lộ trái ngược với những gì hắn được dạy từ nhỏ, hắn học là những lời của thánh nhân như “Người có năng lực ở vị trí cao...”!
“Sao có thể như vậy?! Ta đắc tội huyện thái gia là chuyện của ta, Lục Lang thi khoa cử là chuyện của Lục Lang, huyện thái gia sẽ không đem hai chuyện này trộn lẫn...”
Cha nàng ngây thơ rồi: “Cha, nếu huyện thái gia chính là muốn đem hai chuyện này trộn lẫn thì sao?” Phó Vân Sam vẻ mặt nghiêm túc nhìn Phó Minh Lễ, hỏi: “Ngân lượng mất rồi, chúng ta có thể kiếm lại, tiền đồ của ca ca nếu vì vậy mà mất, chúng ta phải bù đắp thế nào?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play