“Sam nhi muốn làm một cái nhà kính trồng rau, cần không nhiều đất lắm. Nhưng cả nhà chúng ta đều muốn mua một ít đất, sau này Tư Tông và Tiểu Bát vào khoa khảo, cũng tránh cho người ta nói bọn chúng xuất thân từ thương nhân.” Nghĩ đến việc con trai thề phải thi khoa cử và Phó lão gia tử, Dương thị hết lòng phản đối hắn ra làm quan, Phó Minh Lễ bất đắc dĩ lại chua xót thở dài.
Vương thúc vỗ vai hắn: “Đây là chuyện tốt! Nói thật, ta thật sự là hâm mộ ngươi và Tê Vân tỷ, ngươi xem mấy đứa con nhà ngươi kia, đứa nào đứa nấy thông minh hiểu chuyện lại giỏi giang, các ngươi, cứ chờ hưởng phúc đi.”
Phó Minh Lễ thu lại cảm xúc, vui mừng lộ ra nụ cười: “Đúng vậy, may mắn còn có bọn chúng.”
Hai người nhìn nhau cười lớn, hồi lâu, Phó Minh Lễ nói: “Chúng ta chuẩn bị mua trước một trăm mẫu đất, ngươi xem……”
“Một trăm mẫu cũng coi như là nhiều rồi, đi, chúng ta đây liền đi tìm Trần gia, mấy ngày trước gặp hắn, nghe hắn nói trong tay có mấy mảnh đất chính là diện tích quá lớn không ai mua nổi, chúng ta qua đó xem đất trước, nói không chừng có chỗ thích hợp!” Vương thúc lập tức quyết định, đứng dậy dẫn Phó Minh Lễ đi tìm Trần gia.
Trần gia tên là Trần Diệp, dáng người cao lớn, hai mắt khôn khéo, vừa nhìn đã biết là một người giỏi mưu mẹo.
Vừa thấy Vương thúc dẫn theo Phó Minh Lễ ăn mặc không tệ đến, vội vàng cười tiến lên đón, Vương thúc giới thiệu, đem yêu cầu của Phó Minh Lễ nói ra: “Trần gia, trong tay ngươi có chỗ nào thích hợp không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play