Từng ngày đêm mong nhớ muốn gả lương nhân, vào cửa mới phát hiện là một con súc sinh sống sờ sờ!
Những lời ngon ngọt ban đầu biến thành đánh chửi, trên giường không còn sự ấm áp âu yếm ngày xưa, sống sờ sờ là một con súc sinh chỉ biết dùng nàng ta để phát tiết dục vọng!
Còn có Phương thị, vừa vào cửa đã bắt đầu gây khó dễ cho nàng ta, không chỉ tìm người trông chừng nàng ta học quy củ còn ám chỉ người dưới không cho nàng ta ăn cơm, nếu không phải nha đầu bên cạnh hướng về nàng ta, mỗi ngày bớt chút khẩu phần của mình cho nàng ta, sợ là nàng ta chưa bị quy củ giày vò chết cũng đã chết đói rồi!
Phó Nghênh Xuân nắm chặt nắm đấm, cắn môi đi ra ngoài sân, Phương thị vì sao đột nhiên thay đổi thái độ, nàng ta không muốn dây dưa, nàng ta chỉ muốn biết lời nương hôm nay nói có phải là thật hay không?! Nếu là thật……
Phó Nghênh Xuân lại quay đầu nhìn căn phòng đèn đuốc huy hoàng, khóe miệng vung lên một tia cười lạnh! Đôi mắt đẹp như được tôi (bôi) độc.……
Đi đến cổng viện, nha đầu hầu hạ nàng ta kinh hỉ nhào tới: “Di nương! Người……” Chờ thấy Phó Nghênh Xuân hai má sưng lên, tròng mắt rớt xuống: “Di nương, mặt của người……”
“Không sao, chúng ta về thôi.” Phó Nghênh Xuân kéo tay nha đầu ra khỏi viện.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT