Hắc hắc, bọn họ khẳng định sẽ rất cao hứng có nhiều tiền như vậy!
“Một mình đứng ở sau cửa ngây ngô cười cái gì?” Một giọng nói trêu tức ở một bên vang lên, Phó Vân Sam quay đầu nhìn lại, thiếu chút nữa là muốn rút then cửa trên cửa nện qua một trận rồi.
Dưới ánh trăng mông lung, Lâu Trọng một thân y bào màu cam khoanh chân ngồi ở khung cửa sổ phòng nàng, một đôi con ngươi xinh đẹp như hắc sắc diệu thạch đoạt hồn người, tay phải làm tư thế chống má nhẹ nhàng xoa cằm, đôi môi mỏng hơi cong như cười, ánh trăng nghiêng xuống, cả người như mạ lên một tầng vải mỏng mông lung mờ mờ ảo ảo, đẹp phảng phất như một bức họa.
Nếu như bỏ qua câu nói trêu chọc kia!
“Ngươi vừa rồi là đang khóc?” Lâu Trọng nhướng mày, dưới ánh trăng, mặt hắn có chút mơ hồ, Phó Vân Sam lại rõ ràng thấy được hắn nhướng mày, liếc hắn trắng mắt.
“Ta khóc vì cái gì?”
Lâu Trọng đổi tay trái chống má, trên dưới đánh giá nàng một phen, lắc đầu: “Lòng dạ nữ nhân như kim đáy biển, ai biết ngươi khóc vì cái gì?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play