Tỳ nữ bên cạnh Thanh La là Phù Hương tiến lên một bước, cười làm lành: “Nhị thiếu gia, ngài trách lầm tiểu thư rồi. Ta và tiểu thư đang đi dạo phố thì nghe nói gần đây có một quán nồi đất mới mở, món ăn cực ngon nên đến nếm thử, đến nơi mới phát hiện là do Phó cô nương hợp tác với Phong Hoa Lâu chúng ta mở ra. Ngài cũng biết, tiểu thư và đại cô nương có chút hiểu lầm, cho nên mới nhờ tiểu nhị trong tiệm mời đại cô nương đến nói vài câu, nhưng tiểu nhị này đẩy tới đẩy lui, nếu ngay từ đầu đã nói Phó đại cô nương không có ở đây, thì đã không có chuyện này rồi...”
Thanh La vội vàng gật đầu với Hứa Trường Thanh.
Hứa Trường Thanh liếc nhìn Phù Hương, hỏi tiểu nhị bên cạnh: “Đỗ Trọng, có phải là như nàng ta nói không?”
“Đại khái là như vậy...” Đỗ Trọng mỉm cười, Thanh La hơi thở phào nhẹ nhõm, Đỗ Trọng lại tiếp lời: “Khi hai vị cô nương đến thì đã hết chỗ, tiểu nhân nói với cô nương là đợi một lát có chỗ trống sẽ lập tức sắp xếp cho hai vị vào bàn, nhưng vị cô nương này...” Hắn liếc nhìn Phù Hương, lắc đầu: “Đến quán chúng ta ăn cơm là vì chủ quán chúng ta, không phải là cái gọi là ‘đến rồi mới biết’...”
Phù Hương giật mình, dường như không dám tin hắn lại dám tố cáo trước mặt, giơ tay lên muốn chỉ vào hắn mắng: “Ngươi...”
“Bỏ tay xuống cho ta, đây là nơi nào mà dung túng cho ngươi càn rỡ?!” Hứa Trường Thanh trừng mắt nhìn Phù Hương, Phù Hương sợ hãi vội vàng rụt tay lại, đứng bên cạnh Thanh La không dám lên tiếng.
“Cô nương còn nói không thích ngồi cùng với người dơ dáy, muốn đại cô nương chúng ta ra mặt đuổi khách trên lầu đi để chừa chỗ cho các nàng...” Đỗ Trọng luôn giữ nụ cười, chậm rãi nhưng cực kỳ có trật tự kể lại rõ ràng đầu đuôi sự việc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT