Lâu Trọng vất vả lắm mới nuốt hết đồ ăn trong miệng vào bụng, lại chỉ vào món canh thịt dê củ cải gần Phó Vân Sam nhất: “Cay quá! Mau, mau múc cho ta bát canh…”
Nhìn hắn dáng vẻ nóng nảy, trán đổ mồ hôi vì cay, Phó Vân Sam trong lòng âm thầm vui sướng, cầm bát múc canh đưa cho hắn, nhắc nhở: “Uống chậm thôi, cẩn thận…” bỏng!
Lời còn chưa dứt, đã nghe thấy Lâu Trọng phun một ngụm canh xuống đất: “Bỏng quá!”
Phó Vân Sam: “…”
Nồi đất giữ nhiệt tốt là thường thức, hắn không biết sao?
“Nước, nước…” Lâu Trọng không giữ hình tượng lè lưỡi quạt liên tục: “Cay, cay…”
Phó Vân Sam phì cười, nhấc ấm trà trên bàn rót một cốc nước đưa cho hắn: “Ngươi không ăn được cay sao không nói với Đỗ Trọng một tiếng, bảo hắn đổi món thanh đạm không phải được rồi sao.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT