“Cái gì?” Chu thị nhìn Phó Minh Hiếu vẻ mặt nghiêm nghị, tim đập thình thịch mấy cái, tựa như có cái gì đó xông lên cổ họng, muốn nhảy ra ngoài.
“Phải cố ý tiết lộ một hai câu ta không phải con ruột của Phó lão gia tử...”
“Gia!” Chu thị kinh hô một tiếng che miệng lại: “Ngươi...”
“Lão đầu tử không quyết định được, chúng ta liền ra tay trước!” Phó Minh Hiếu trầm giọng nói: “Đừng quên, Đại Lang là nhi tử duy nhất của chúng ta! Là đích tôn trưởng phòng của ông ta, ông ta không màng tình cảm tổ tôn nhưng ta còn muốn nhi tử dưỡng lão tống chung (#)!”
(#) Tống chung: là giai đoạn trước lúc lâm chung, con cháu sẽ túc trực bên cạnh để trong coi. Khi người thân đang hấp hối, nguy kịch, gia đình sẽ dời người bệnh từ phòng ngủ ra giường ván được đặt sẵn ở chính đình. Người nam sẽ đặt ở chính tẩm, phía bên phải, nữ đặt ở nội tẩm, ở bên trái
Chu thị trừng lớn mắt, hồi lâu mới buông tay, gật đầu: “Ta biết rồi.”
“Ngày mai ta cũng đi nhà ân sư của huyện thái gia kia đi một chút! Chuyện này gây ra phong ba càng lớn, cha càng không có đường lui, ta ngược lại muốn biết ân cứu mạng và nhi tử thân sinh, trong lòng hắn cái nào quan trọng hơn?!” Phó Minh Hiếu hung hăng nuốt một ngụm nước bọt, biểu tình trên mặt có chút dữ tợn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT