“Thôi đi, chuyện này đã thành định cục rồi, cứ vậy đi. Chỉ là hai vợ chồng con sau này hành sự nên cẩn thận hơn.” Ngọc thị bất đắc dĩ lắc đầu, an ủi con gái.
Sở thị gật đầu.
Việc đi Vương gia lấy đồ cưới không được thuận lợi, Vương Sanh ôm lấy chiếc giường chạm rỗng trong phòng ngủ khăng khăng không chịu buông tay, Phó Minh Lễ thở dài: “Sớm biết hôm nay cần gì phải như vậy.”
“Tỷ phu, ta thật sự rất yêu Tê Nguyệt...” Vương Sanh lẩm bẩm: “Ta chưa từng nghĩ tới việc hại nàng...”
Phó Minh Lễ sắc mặt lạnh nhạt, phất tay với người khiêng giường: “Nói những lời này còn có ích gì? Giữ được đồ cũng không giữ được người! Ngươi còn có nương ngươi và đứa con chưa sinh phải chăm sóc, sau này...”
Hắn nhìn Vương Sanh lần cuối, thở dài nói một câu: “Tự lo cho tốt đi.”
Chiếc giường chạm rỗng rốt cuộc không khiêng về được, Sở ngoại công và Ngọc thị cũng không nói gì nhiều, Phó Vân Sam mở miệng: “Nhị di nói không chừng cũng không thích đồ bị Vương gia làm bẩn, không khiêng về cũng tốt!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT