“Lão Ngũ, ngươi thật vô lương tâm!” Thôi thị vỗ đùi, lảo đảo hai bước đi đến trước mặt Phó Minh Lễ, vươn tay muốn túm lấy quần áo Phó Minh Lễ, Phó Vân Sam nhíu mày tiến lên ngăn Thôi thị lại: “Tam bá nương muốn nói gì thì đứng đắn nói, ngươi một người làm chị dâu cùng cha ta lôi lôi kéo kéo để người ta thấy thì ra thể thống gì?!!”
Thôi thị quả nhiên không động đậy nữa, lôi ra một chiếc khăn tay rách nát không biết giấu ở đâu trên người, lau khóe mắt, những giọt nước mắt căn bản không tồn tại: “Nghĩ lúc trước khi ngươi phân gia, hai vợ chồng ta một lòng muốn giúp ngươi, ngươi bây giờ sao có thể vong ân bội nghĩa?! Ngươi một câu nói là có thể để nha đầu kia theo con trai ta, vì sao cứ nhất định phải ngăn cản không cho một nhà ta sống tốt…”
Vong ân bội nghĩa?!
Bà ta biết từ này có ý gì không? Hơn nữa, bà ta khi nào thì một lòng muốn giúp bọn họ vậy? Sao nàng một chút cũng không biết?!!
Một nhà Phó Vân Sam hai mặt nhìn nhau, cảm giác không theo kịp mạch não của người này rồi!
“Tam bá nương, ngươi nhất định đòi Hân Nguyệt tỷ gả cho Tam Lang ca hay chỉ cần Hân Nguyệt tỷ đích thân nói không muốn gả thì thôi?” Dứt khoát một lời quyết định đi, càng nói càng không biết bà ta đang nói cái gì rồi!
Thôi thị ngẩn ra, liếc mắt nhìn con trai, Phó Tam Lang vội nháy mắt với bà ta, Thôi thị không hiểu, Phó Vân Sam nhìn ra, khóe miệng nhếch lên một nụ cười, đi đến bên cạnh Phó Tam Lang: “Tam Lang ca, ngươi nói xem?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT