“…” Tư Mệnh nhíu chặt mày nhìn nàng, Phó Vân Sam không hiểu gì nhìn lại hắn: “Sao… sao vậy?”
“Không phải ngươi muốn ta dạy võ công cho hai đứa nhỏ kia sao?” Trong mắt Tư Mệnh thoáng qua vẻ bực bội, Phó Vân Sam lập tức hoàn hồn, vội vàng tiến lên cười làm lành: “Nhất thời không nghĩ tới, làm đẹp lắm, làm rất đẹp, Tư Mệnh đại hiệp không chỉ võ công cái thế, trên trời dưới đất không ai sánh bằng, còn nói lời giữ lời, tiểu nữ tử thật sự bội phục sát đất…”
Tư Mệnh lạnh lùng liếc nàng một cái, cúi đầu lại bắt đầu gọt thanh trúc kiếm trong tay, Phó Vân Sam hì hì cười hai tiếng, tìm một cái cớ chuồn mất.
Không phát hiện ra trong đôi mắt lạnh lùng của Tư Mệnh có thêm một chút ấm áp không rõ ràng, khiến cho khuôn mặt lạnh lùng cứng ngắc của hắn thêm một chút sinh cơ, đốt cháy tâm thần.
Phó Vân Sam ra khỏi viện của Tư Mệnh, đến phía trước xem bốn người mang về, đem từng thành viên trong nhà giới thiệu, lại nói sau này bọn họ phải làm việc gì, còn nói nếu sau này làm tốt, kiếm được tiền muốn chuộc thân cho mình, nàng tuyệt đối không cưỡng ép giữ lại.
Mấy người ngàn ân vạn tạ nói sẽ làm việc thật tốt, tuyệt đối không để chủ nhà thất vọng, Phó Vân Sam mới cười để mấy người lui xuống nghỉ ngơi, kéo cả nhà về hậu viện.
Liên tiếp mấy ngày, Phó Vân Sam đi trấn xem tiến trình trang trí cửa hàng mới, lại mua vật liệu ở nhà huấn luyện mấy người làm công ở cửa hàng mới, Bạch Hân Nguyệt bận trước bận sau đi theo, vừa nói đến ra cửa liền vô cùng bài xích, Phó Vân Sam vì quá bận nên cũng không để ý lắm, ngược lại Phó Tiễn Thu cảm thấy có chút không đúng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play