Phó Vân Sam không chút biến sắc tiếp tục nói: “Ồ. Ta dạo trước cùng cậu đi trấn trên cũng nghe được một chuyện. Trương thẩm khẳng định cũng biết, chuyện đó hình như là xảy ra ở thôn bên cạnh nhà mẹ đẻ của Trương thẩm đấy.”
Nữ tử họ Trương che chở con trai, nghe vậy kinh hãi ngẩng đầu: “Ngươi nói là chuyện tiểu thư nhà tú tài bị trầm hồ kia sao?”
“Đúng vậy.” Phó Vân Sam cười nói: “Nghe nói vị tiểu thư nhà tú tài kia chưa kết hôn đã tư thông với người khác, bị các thẩm trong tộc truyền đi ầm ĩ, tộc trưởng trưng cầu ý kiến của toàn tộc sau đó muốn đem tiểu thư nhà tú tài trầm hồ...”
Một vòng người sớm từ miệng Trương thẩm biết chuyện của Sở thị, vừa nghe tình tiết này có chút tương tự, đều hứng thú phối hợp yên tĩnh lại.
Phó Vân Sam nháy mắt ra hiệu với ba người Phó Tư Tông, tiếp tục nói: “Ai ngờ, nương tử của tú tài nhận định con gái mình trong sạch, một tờ cáo trạng đem toàn tộc đồng ý trầm hồ cáo lên công đường!”
Mọi người kinh hãi, đều cảm thấy nương tử của tú tài này điên rồi, bà ấy làm ầm ĩ như vậy, con gái bà ấy sau này còn làm sao gả cho người ta? Còn làm sao gặp người?
Phó Vân Sam lắc đầu, mạng cũng sắp không còn, còn lo danh tiếng gì nữa!
“Sau đó thì sao?” Trong đám người có phụ nhân hỏi.
“Sau đó, Đại lão gia tra ra là vị thẩm kia ghen tị nương tử của tú tài có một nữ nhi văn hay phẩm hạnh xuất chúng, mới thừa dịp cháu trai của nương tử tú tài và biểu muội nói chuyện mà vu oan cho bọn họ.” Phó Vân Sam nhìn một vòng những phụ nhân vẫn không tán đồng cách làm của nương tử tú tài, thản nhiên cười: “May mắn phu gia của nữ nhi nhà tú tài đọc sách nhiều, hiểu chuyện không hủy bỏ hôn ước, nữ nhi của tú tài gả qua đó vợ chồng ân ái. Còn tộc nhân của tú tài...” dừng một chút, trên mặt Phó Vân Sam nở một nụ cười thật tươi: “Tộc trưởng thoái vị, tộc nhân dưới sáu mươi tuổi đều vào ngục.”
“A!”
Mọi người hít sâu một hơi, có mấy người sắc mặt trắng bệch vì sợ hãi, run rẩy: “Sao... sao lại vào ngục?”
Phó Vân Sam tính tình tốt giải thích: “Bởi vì bọn họ muốn dìm chết nữ nhi nhà tú tài, phạm tội mưu sát!”
Mấy nữ tử không tin đi nhìn Trương thẩm, Trương thẩm kinh hoàng gật đầu: “Ta có nghe nương ta nói, ngồi tù ba tháng trời, lúc trở về người đó đã mất nửa cái mạng...”
“Xít!”
Trong không khí đồng thời vang lên mấy tiếng hít khí.
Một nữ tử vừa đến chen không vào được, ở bên ngoài lẩm bẩm một câu: “Xa như vậy ai biết là thật hay giả? Ta cảm thấy người nhà Minh Trung sẽ không nói dối.”
Phó Vân Sam hai mắt chợt lạnh, nụ cười trên khóe miệng lại không đổi: “A? Đúng rồi, Trương thẩm, hai ngày trước ta nghe tam bá nương ta nói ngươi trộm trứng gà nhà Vương thẩm, là thật sao?”
“Nói bậy bạ gì đó, ai trộm trứng gà nhà bà ta?” Nữ tử lập tức mắng ra tiếng, giọng the thé bỗng nhiên cao lên mấy phần.
Phó Vân Sam cười: “Ta lúc đó đã nói sao có thể là Trương thẩm, Trương thẩm sảng khoái như vậy sao có thể làm loại chuyện mất mặt đó. Có phải không?”
Mấy nữ tử giao hảo với nữ tử kia lập tức biểu thị, Trương thẩm tử không phải là người như vậy nhưng cũng có người không hợp với nữ tử kia, đối đầu trào phúng vừa cười vừa nhỏ giọng lẩm bẩm: “Ta nói gà nhà ta dạo này sao không đẻ trứng, hóa ra là bị người trộm rồi...”
Trương thẩm như gà mái xù lông, một tay chống nạnh một tay chỉ vào nữ tử cúi đầu lẩm bẩm với người khác: “Ai trộm trứng nhà ngươi! Nhà ta ba gian ngói lớn, hai mươi mẫu đất, cha tụi nhỏ lại có thể kiếm tiền, cái gì ngon cũng không thiếu của ta...”
“Ngươi không trộm? Vậy người nhà Minh Trung vì sao nói là ngươi trộm? Người ta vì sao không nói ai lại chỉ nói một mình ngươi?” Nữ tử liếc Trương thẩm tử một cái, hừ một tiếng.
“Thôi thị cái miệng đó chỉ biết nói bậy bạ, xem ta có xé nát cái miệng đó của bà ta không, xem bà ta còn dám làm hỏng thanh danh của ta không?” Trương gia thẩm tử giận dữ, xắn tay áo lên, xách theo con trai liền chạy về phía Phó gia.