Phó Minh Lễ cười đáp lời, dẫn con trai ra khỏi cửa.
Hai người vừa ra khỏi cửa, nụ cười trên mặt Sở thị liền nhạt đi, ngẩng đầu nhìn hậu viện, thở dài lắc đầu.
“Nương, sao vậy? Có phải cha…” Phó Vân Sam thấy ánh mắt của Sở thị, mày khẽ nhíu lại, chẳng lẽ Phó lão gia tử nói gì đó với cha nàng?
Sở thị thở dài: “Ông nội con mấy ngày nay vui vẻ là vì chuyện đại bá con vào kinh, cha con còn tưởng là vì hắn…”
“…” Phó Vân Sam tuy rằng không hiểu rõ tâm tình của Phó Minh Lễ, nhưng biết rằng trên đời này không có đứa trẻ nào không mong muốn nhận được sự quan tâm của cha mẹ, loại tâm tình muốn được quan tâm yêu thương này không bị giới hạn bởi tuổi tác giới tính.
“Cha vui vẻ là tốt rồi.” Bất kể vì lý do gì, Phó lão gia tử có thể tham dự động thổ nhà mới cũng là một loại thái độ, ít nhất người ngoài sẽ không chỉ trích Phó Minh Lễ cha mẹ còn mà con không muốn nuôi!
Mấy ngày sau đó, thời tiết ngày càng tốt, sáng sớm mùng 8 tháng 2, sau khi ăn xong bữa sáng, cả nhà cùng nhau đến khu đất đã chọn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT