Hứa Trường Thanh kiên quyết gỡ tay nữ tử khỏi cánh tay mình, đứng cách xa nàng ta vài bước: “Thanh La, ta đã nói rất nhiều lần rồi, ta đối với muội chỉ có tình huynh muội, không thể nào cưới muội làm vợ được! Muội cứ khăng khăng như vậy, chi bằng sớm rời khỏi Thanh Hà về quê đi!”
“Huynh... huynh muốn đuổi ta đi sao?” Giọng nói trong trẻo của nữ tử mang theo tiếng nức nở nghẹn ngào: “Ta thích biểu ca thì có gì sai? Chẳng lẽ chỉ vì ta thích huynh mà huynh tùy tiện chà đạp ta như vậy sao? Đi thì đi, dù sao cha mẹ ta cũng mất sớm, ta ở Hứa gia vốn dĩ là sống nhờ, ai muốn đuổi thì đuổi!”
Hứa Trường Thanh đau đầu nhìn bóng lưng giai nhân càng lúc càng xa, bất lực thở dài, quay đầu nhìn Thanh La nói: “Ta không có ý chà đạp muội, ta... thôi vậy.”
Nói xong, hắn xoay người đi về hướng Phong Hoa Lâu.
Thanh La mặt mày xinh đẹp đẫm lệ, đôi mắt trừng trừng nhìn bóng dáng băng lam của Phó Tiễn Thu, như muốn khoét một lỗ thủng.
“Tiểu thư.” Tỳ nữ Phù Hương bên cạnh tiến lên đỡ lấy cánh tay Thanh La, theo ánh mắt của nàng ta nhìn về phía Phó Tiễn Thu, nghi nghi ngờ nói: “Đây chẳng phải là mấy thôn cô lần trước chúng ta gặp ở cửa hàng vải sao? Tiểu thư đừng sợ, thôn cô vẫn là thôn cô, thiếu gia có thích đến đâu, phu nhân cũng sẽ không đồng ý cho nàng ta vào cửa Hứa gia đâu! Phu nhân của chúng ta vẫn luôn ưng ý tiểu thư mà...”
“Ngươi nói biểu ca thích nàng ta?” Thanh La đột nhiên xoay người hất tay tỳ nữ ra: “Mắt nào của ngươi thấy biểu ca thích nàng ta?!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT