Ánh mắt âm trầm của Phó lão gia cũng rơi vào trên người Phó Vân Sam, ẩn ẩn mang theo khí tức ngoan lệ, tựa hồ muốn nuốt chửng nàng.
Phó Vân Sam đáy lòng cười lạnh, trên mặt lại lập tức làm ra vẻ sợ hãi, run rẩy thân mình chui vào phía sau một vị phụ nhân bên cạnh, giọng mếu máo nói: “Ta không có nói dối, đại bá còn từng lén lút leo lên tường trộm nhìn ta điều chế, hắn biết rõ nhất phối phương là thật hay giả! Ô ô… Gia, ánh mắt của ngài thật đáng sợ, ta vẫn luôn không tin ngài là vì giúp đại bá cướp bí phương mới phân nhà ta ra, hiện tại đại bá vừa nói bí phương là giả, ngài liền nhìn ta như vậy… Chẳng lẽ ngài thật sự là vì đại bá…”
Những lời còn lại là gì, đã không cần phải nói thêm nữa, người trong viện đương nhiên hiểu rõ, mỗi người mang theo ánh mắt ‘thì ra là thế’ nhìn Phó lão gia.
Phó lão gia sắc mặt xanh mét, muốn nổi giận lại không thể phát, chỉ tức giận tay nắm chặt nắm đấm, hung hăng trừng mắt nhìn ba đứa con trai ngốc: “Nghiệt chướng! Còn không mau dừng tay cho ta!”
Ba người đang giằng co cùng nhau hai người lựa chọn làm ngơ, vẫn cứ túm lấy Phó Minh Hiếu không buông.
“Phó Minh Đễ, Phó Minh Trung, hai ngươi súc sinh, lời của cha cũng không nghe…” Phó Minh Hiếu cũng cố sức giãy giụa, nhưng hắn một thư sinh văn nhược vai không thể gánh đâu có khí lực của lão Nhị quanh năm bôn ba bên ngoài và lão Tam quanh năm làm việc nhà nông, có dùng sức cũng là vô ích!
Phó Minh Đễ liếc mắt nhìn Phó Minh Hiếu, tay càng thêm siết chặt. Ngẩng đầu ra hiệu cho Phó Minh Trung một ánh mắt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play