Một đám người cười ồ lên, Tử Uyển trong lòng Bạch Hân Nguyệt cũng a a kêu, nước miếng chảy đầy ngực áo, cả nhà lại cười đùa con bé, Phó Vân Sam liếc mắt nhìn sân, không thấy được ca ca Phó Tư Tông, nhớ tới mấy ngày trước ca ca tìm nàng nói muốn bắt đầu đoạn dược liệu cuối cùng, ghé vào lỗ tai Vương thẩm thấp giọng nói: “Vương thẩm, ca ca con thế nào rồi?”
“Đã là ngày thứ năm, không ngoài ý muốn, mười ngày nữa là có thể khỏi hẳn.” Vương thẩm cười liếc nàng một cái: “Hắn không cho ta nói cho các ngươi biết, sợ các ngươi lo lắng.”
Phó Vân Sam gật gật đầu, nhìn về phía tây sương phòng, thầm nghĩ ca ca nhà mình cũng là một người biết tranh đua! Cuộc sống nhà bọn họ nhất định sẽ càng ngày càng tốt đẹp!
Vương thẩm chỉ chỉ khuôn mặt nhỏ nhắn hồng hào của Tử Uyển: “Đợi ca ca chữa khỏi bệnh rồi thi đậu tú tài cử nhân trở về, Uyển nhi nhà chúng ta cũng là quan gia tiểu thư rồi, Uyển nhi có vui hay không hả?”
Tiểu oa nhi hưng phấn kêu a a, bôi một ngón tay nước miếng lên tay Vương thẩm.
Không ai phát hiện, ngoài cửa lớn lặng lẽ đứng một bóng người, nghe xong lời của Vương thẩm liền lặng lẽ nắm chặt nắm tay, xoay người rời thôn đi.
Thời tiết càng ngày càng lạnh, người đi lại trong thôn cũng càng ngày càng ít, những nhà có điều kiện một chút đều mua than, ở nhà đốt mấy khối, cả nhà quây quần nói chuyện phiếm, thỉnh thoảng ra ngoài nhà chơi, cuộc sống nhỏ trôi qua rất sung sướng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play